Liên khúc Hồ Quảng Chúc Anh Đài Khóc Mộ
🤴 Lương Sơn Bá :
- Gió đâu đến
Lạnh buốt cả tâm hồn
Vầng hồng phủ giăng
Không làm ấm áp cõi lòng
Đài ơi, anh nói :
Tình Chúc Lương không hề xa
Gió mưa, bão bùng
Không phai nhòa tình mình
Trời không thương
Nỡ gieo biệt ly
Ta yêu Chúc Nương
Anh yêu Đài ngàn đời
Thề thốt đâu , Đài ơi ?
Anh Đài ơi !
Trời cao chứng cho
Dù thác tôi vẫn còn yêu
Dòng nước trong
Như lai láng bao tình thâm
Bớ...bớ cơn gió
Sao lạnh giá
A...á...a...á...a...
Mây đen còn
Phủ giăng màn sương
Như khóc than cho
cuộc tình tôi,
liệm hồn nơi chín sông.
👸Chúc Anh Đài :
-Thâm...á...a...tình...
Xa...á...a...lìa...
Thôi hết rồi...
Duyên chúng mình
Thôi hết rồi còn mong chi kết se lại
Tình ta hiệp hòa...
Thôi hết trông, hết mong
Hết duyên , hết thơ, hết đàn,
hết tình nồng nàn
Tơ hồng se chấp nối duyên ta
Giờ đây oanh yến ly tan
Còn chi mình em khóc hoài
Mộ phần anh lấp trong tim Đài
Đắp xây trong máu lệ hận sầu
Dù biệt ly nhưng lòng còn ghi
Anh về âm ty, em khóc anh nhiều
Gió bão giông phủ giăng tiêu điều
Gây đau thương chìm xé thư lương
Người hiền lương vướng mang buồn thương
Trời âm u, Trời thương đôi mình
Ngày nào chuyện Ngưu Chức dở dang
ta khóc cho người xưa
Duyên mai trúc thôi nay phân kỳ
đau nhói tâm can...
Á...a...à...
Em cương quyết xin thề cùng với ai
Sống không nên mối duyên hài
Diêm Đài ta có nhau.
Ôi nhìn xót xa, ngôi mộ ai
Theo hồn khói mây bay
Lấp trong sương mờ
À...á...à....a....
Lương huynh hãy chậm chờ
Nơi suối vàng ta có nhau
(Song ca cả hai )
Nơi cõi trần ta chẳng gần nhau,
Nơi cõi tiên có thiếp có chàng
Đôi bướm xinh bay lượn kề nhau
Ghi áng thơ cho đời nhân thế lưu truyền
Chuyện tình đẹp thương nhớ vô bờ
Sơn Bá se duyên thơ cùng Chúc Anh Đài.
Kết mối duyên trăm năm tơ hồng
Ghi chuyện tình đẹp nhất ngàn năm.