Chiều tàn.... Xa xa trống chiên rền vang... Rừng sâu.... Đèo cao khói sương chập chùng... Lửa binh ngập trời... Nhìn về quê xưa.... Thành đô tan nát... Rừng hoang vắng đêm tàn mịt mờ Nương vó câu lên đường Ngậm ngùi cho ai.... ta bỗng dưng lệ... ...trào... Ngưu Cơ ơi hãy theo ta vượt muôn trùng hiểm trở đạn véo tên bay như đuổi theo vó ngựa nghe xa xa trống trận đổ.. ...liên... ...hồi... Tiếng quân reo dậy đất vang trời.. Trên lưng ngựa, vượt muôn ngàn hiểm trở, nhìn lại bên mình không một đứa tàn quân mấy vạn sanh linh cũng vì ta, phải chịu vùi thay dưới lớp tro tàn. Ta ngập ngùi nhìn cơ nghiệp Sở bang, đã tiêu tan trong vùng khói lửa.. Tiếng sáo Trương Lương đã làm cho 8 ngàn tử đệ lớp vong thân lớp trở lại quê nhà. Ta...đã dày công gầy dựng cơ đồ. Nay thất thế bị vây nơi Cai Hạ, nên cùng nàng mở huyết lộ đào sinh. Con Ô Trùy như mỏi vó chồn chân, lê từng bước giữa đêm mờ cát bụi. Trước mặt ta là trùng dương cản lối, mà vó ngựa quân thù vẫn vang dội gần xa.... Ngưu Cơ ơi.. hương hồn nàng còn ẩn khuất đâu đây, hãy đưa ta thoát khỏi vòng tử lộ. Mưa nặng hạt dưới khung trời bão tố, chẳng biết giọt mưa sầu hay giọt lệ đẫm chinh y. Thôi Ngưu Cơ ơi nàng hãy tạm nằm đây thân ngà ngọc vùi sâu dưới 3 tất đất. Lên lưng tuấn mã ngập ngùi ra nước mắt, Ta ra đi trong tiếng gió mưa gào. Trời ơi cả một đời oanh liệt đất Giang Đông Nay chỉ còn lại nhất nhơn nhất mã. Chí cả 1 đấn anh hùng, Đã tan tành theo bọt nước Ô Giang.
Chiều tàn.... Xa xa trống chiên rền vang... Rừng sâu.... Đèo cao khói sương chập chùng... Lửa binh ngập trời... Nhìn về quê xưa.... Thành đô tan nát... Rừng hoang vắng đêm tàn mịt mờ Nương vó câu lên đường Ngậm ngùi cho ai.... ta bỗng dưng lệ... ...trào... Ngưu Cơ ơi hãy theo ta vượt muôn trùng hiểm trở đạn véo tên bay như đuổi theo vó ngựa nghe xa xa trống trận đổ.. ...liên... ...hồi... Tiếng quân reo dậy đất vang trời.. Trên lưng ngựa, vượt muôn ngàn hiểm trở, nhìn lại bên mình không một đứa tàn quân mấy vạn sanh linh cũng vì ta, phải chịu vùi thay dưới lớp tro tàn. Ta ngập ngùi nhìn cơ nghiệp Sở bang, đã tiêu tan trong vùng khói lửa.. Tiếng sáo Trương Lương đã làm cho 8 ngàn tử đệ lớp vong thân lớp trở lại quê nhà. Ta...đã dày công gầy dựng cơ đồ. Nay thất thế bị vây nơi Cai Hạ, nên cùng nàng mở huyết lộ đào sinh. Con Ô Trùy như mỏi vó chồn chân, lê từng bước giữa đêm mờ cát bụi. Trước mặt ta là trùng dương cản lối, mà vó ngựa quân thù vẫn vang dội gần xa.... Ngưu Cơ ơi.. hương hồn nàng còn ẩn khuất đâu đây, hãy đưa ta thoát khỏi vòng tử lộ. Mưa nặng hạt dưới khung trời bão tố, chẳng biết giọt mưa sầu hay giọt lệ đẫm chinh y. Thôi Ngưu Cơ ơi nàng hãy tạm nằm đây thân ngà ngọc vùi sâu dưới 3 tất đất. Lên lưng tuấn mã ngập ngùi ra nước mắt, Ta ra đi trong tiếng gió mưa gào. Trời ơi cả một đời oanh liệt đất Giang Đông Nay chỉ còn lại nhất nhơn nhất mã. Chí cả 1 đấn anh hùng, Đã tan tành theo bọt nước Ô Giang.
Chiều tàn.... Xa xa trống chiên rền vang... Rừng sâu.... Đèo cao khói sương chập chùng... Lửa binh ngập trời... Nhìn về quê xưa.... Thành đô tan nát... Rừng hoang vắng đêm tàn mịt mờ Nương vó câu lên đường Ngậm ngùi cho ai.... ta bỗng dưng lệ... ...trào... Ngưu Cơ ơi hãy theo ta vượt muôn trùng hiểm trở đạn véo tên bay như đuổi theo vó ngựa nghe xa xa trống trận đổ.. ...liên... ...hồi... Tiếng quân reo dậy đất vang trời.. Trên lưng ngựa, vượt muôn ngàn hiểm trở, nhìn lại bên mình không một đứa tàn quân mấy vạn sanh linh cũng vì ta, phải chịu vùi thay dưới lớp tro tàn. Ta ngập ngùi nhìn cơ nghiệp Sở bang, đã tiêu tan trong vùng khói lửa.. Tiếng sáo Trương Lương đã làm cho 8 ngàn tử đệ lớp vong thân lớp trở lại quê nhà. Ta...đã dày công gầy dựng cơ đồ. Nay thất thế bị vây nơi Cai Hạ, nên cùng nàng mở huyết lộ đào sinh. Con Ô Trùy như mỏi vó chồn chân, lê từng bước giữa đêm mờ cát bụi. Trước mặt ta là trùng dương cản lối, mà vó ngựa quân thù vẫn vang dội gần xa.... Ngưu Cơ ơi.. hương hồn nàng còn ẩn khuất đâu đây, hãy đưa ta thoát khỏi vòng tử lộ. Mưa nặng hạt dưới khung trời bão tố, chẳng biết giọt mưa sầu hay giọt lệ đẫm chinh y. Thôi Ngưu Cơ ơi nàng hãy tạm nằm đây thân ngà ngọc vùi sâu dưới 3 tất đất. Lên lưng tuấn mã ngập ngùi ra nước mắt, Ta ra đi trong tiếng gió mưa gào. Trời ơi cả một đời oanh liệt đất Giang Đông Nay chỉ còn lại nhất nhơn nhất mã. Chí cả 1 đấn anh hùng, Đã tan tành theo bọt nước Ô Giang.
Chiều tàn.... Xa xa trống chiên rền vang... Rừng sâu.... Đèo cao khói sương chập chùng... Lửa binh ngập trời... Nhìn về quê xưa.... Thành đô tan nát... Rừng hoang vắng đêm tàn mịt mờ Nương vó câu lên đường Ngậm ngùi cho ai.... ta bỗng dưng lệ... ...trào... Ngưu Cơ ơi hãy theo ta vượt muôn trùng hiểm trở đạn véo tên bay như đuổi theo vó ngựa nghe xa xa trống trận đổ.. ...liên... ...hồi... Tiếng quân reo dậy đất vang trời.. Trên lưng ngựa, vượt muôn ngàn hiểm trở, nhìn lại bên mình không một đứa tàn quân mấy vạn sanh linh cũng vì ta, phải chịu vùi thay dưới lớp tro tàn. Ta ngập ngùi nhìn cơ nghiệp Sở bang, đã tiêu tan trong vùng khói lửa.. Tiếng sáo Trương Lương đã làm cho 8 ngàn tử đệ lớp vong thân lớp trở lại quê nhà. Ta...đã dày công gầy dựng cơ đồ. Nay thất thế bị vây nơi Cai Hạ, nên cùng nàng mở huyết lộ đào sinh. Con Ô Trùy như mỏi vó chồn chân, lê từng bước giữa đêm mờ cát bụi. Trước mặt ta là trùng dương cản lối, mà vó ngựa quân thù vẫn vang dội gần xa.... Ngưu Cơ ơi.. hương hồn nàng còn ẩn khuất đâu đây, hãy đưa ta thoát khỏi vòng tử lộ. Mưa nặng hạt dưới khung trời bão tố, chẳng biết giọt mưa sầu hay giọt lệ đẫm chinh y. Thôi Ngưu Cơ ơi nàng hãy tạm nằm đây thân ngà ngọc vùi sâu dưới 3 tất đất. Lên lưng tuấn mã ngập ngùi ra nước mắt, Ta ra đi trong tiếng gió mưa gào. Trời ơi cả một đời oanh liệt đất Giang Đông Nay chỉ còn lại nhất nhơn nhất mã. Chí cả 1 đấn anh hùng, Đã tan tành theo bọt nước Ô Giang.