Xin lỗi em mỗi lần anh buồn
trên tay vẫn còn cầm điếu thuốc
Hứa với em biết bao nhiêu lần
là chỉ điếu này sẽ là điếu chót
Anh mệt mỏi trong chuyện công việc
và trầm cảm trong chuyện đời sống
Cuốn phim buồn cứ thế tua lại
anh nhân vật chính và được mời đóng
Không hoàn hảo giống như bao người ,
bản thân anh còn nhiều khuyết điểm
Gặp nỗi buồn thì đã quá quen
đến giờ đối diện chẳng cần thiết mỉm
Bàn tay này thì thật quá nhỏ
anh không đủ sức che cả bầu trời
Vậy cớ gì đời bắt anh trải ,
bắt anh gánh chịu sốc cảm đầu đời ?
Quan tâm em là thứ anh muốn ,
không đơn giản là vì trách nhiệm.
Vậy em cần gì ở anh nữa ?
khi toàn đưa ra những bài trắc nghiệm
Thử thách anh những thứ quá sức
anh mặc cảm và rất tủi thân
Đến bài học là yêu em nhất anh
đạt giải nhất em thì phủi chân
Đơn giản đây chỉ là trải nghiệm
biết như nào mới là chân tình ?
Yêu một người là phải đánh đổi có
khi phải quên luôn bản thân mình
Vị đắng vị cay cả vị mặn
anh luôn là người phải nêm nếm
Vị máu vị đau anh đã tiện quăng
tất cả vào nhạc khi đêm đến
Vậy giờ em còn muốn thế nào ?
khi khóc buồn anh đưa khăn ướt
Kể cả việc khi em chán nản anh
cũng mặc kệ để em chân bước
Không níu kéo không phải không yêu ,
không phải nhạt không phải nuông chiều
Không nước mắt và không buốc thắt ,
em chẳng hiểu anh ở cả muôn điều
Mọi lời nói mà anh thốt ra thì
đối với em là sự bất mãn
Vậy sau câu chuyện anh có được gì ,
ngoài việc nói rằng là anh rất nản !
Sự tôn trọng trong từng cử chỉ
một chút nhỏ nhoi anh cũng không có
Cuối cùng thì , chỉ có mình anh
đứng giữa dông gió .
Anh luôn thể hiện được sự quan
tâm em nói : “ im miệng “ !
Lời xúc phạm em trao cho anh em
có nghĩ lại và thấy chiêm nghiệm
Một lần nói là một lần đau ,
”thoải mái” chẳng có chỗ ở
Không nhẹ nhàng thì mình giải thoát ,
nếu cứ tiếp tục thì cũng khổ sở
Lòng tự tôn của thằng con trai sẽ
không chịu được nếu ai chà đạp
Em quan tâm cảm xúc bản thân
bỏ mặc lại hết tất cả và gạc
Quan điểm của anh với em hiện tại
nói thẳng mọi thứ là không chung !
Nếu có tiếp tục bên nhau thêm nữa
thì tình cảm này càng mông lung
Gặp được nhau chính vì cái duyên
nhưng xa nhau thì lại là cái cớ
Những cung bật cảm xúc anh trải
cũng gửi 4 từ “ Hỷ Nộ Ái Ố “
Anh thật sự không nên quan tâm ,
đối với em anh chẳng ngang tầm
Cuộc đời phô ra trước mắt đó
người con gái từng đã ăn nằm
Đứng phương diện là người đàn ông
anh cũng cảm thấy mình quá tệ
Còn việc trách móc và hay cáu gắt
thì đối với em là khá nhỉ ?
Chia tay nhau thì ai nấy bước ,
để cuộc sống nhau được bằng phẳng
Vì có dây dưa cũng chẳng được gì
thay thì ta nói một lần thẳng
Vậy giờ em còn muốn thế nào ?
khi khóc buồn anh đưa khăn ướt
Kể cả việc khi em chán nản anh
cũng mặc kệ để em chân bước
Không níu kéo không phải không yêu ,
không phải nhạt không phải nuông chiều
Không nước mắt và không buốc thắt ,
em chẳng hiểu anh ở cả muôn điều
Mọi lời nói mà anh thốt ra thì
đối với em là sự bất mãn
Vậy sau câu chuyện anh có được gì ,
ngoài việc nói rằng là anh rất nản !
Sự tôn trọng trong từng cử chỉ
một chút nhỏ nhoi anh cũng không có
Cuối cùng thì , chỉ có mình anh
đứng giữa dông gió .