Tiệc rượu đêm nay chưa tàn cuộc.
Sơn ca đành vội vã bỏ đi sao?
Hãy ở lại chia nhau vài mẫu chuyện
rồi sáng mai mỗi kẻ một con...đường.
Có gì vướng bận nhau đâu.
Chia sớt chút thương sầu,
của lần đầu tiên mình gặp gỡ.
Hầu lưu giữ sau này vài kỷ niệm
của ngày bên nhau...
Đời của tôi...có gì đáng luyến lưu.
Có một nụ cười ưu tư.
Khi quê hương...đang đau thương,
thì lòng ai không sầu thê thiết.
Hãy ngỏanh mặt lại nhìn...
về một vùng khói lửa tan hoang.
Sơn ca có tiếc thương cũng quá muộn màng
những kinh thành vừa đổ nát.
Tôi giữ bên lòng những
hình ảnh thân thương.
Từ sáng tinh sương những con
đường chinh chiến vừa mới đi qua.
Tôi...nghe buồn ót a,
Vì...khói lửa can qua,
Bao...nhiêu lời tiễn đưa.
Sơn ca...vẫn giữ mối căm hờn,
với những người Mông cổ đến đây.
Tôi trót sống ở nơi này,
tình non nước nặng bên lòng.
Phải giữ gìn ngọn rau tấc đất quê hương.
Thôi hãy quên đi vui trọn đêm nay
rồi sẽ chia lìa.
Sao nghe cay é tâm hồn...trăng thu
sầu võ...vàng.