TĐ SC1 Chiêu Quân Cống Hồ bù tọt
Bù TọT BSPN
(_k_Ngâm_)_Chiêu Quân....
Chiêu Quân ơi, nàng đừng
dạo nữa cung đàn sầu não ruột.
Khi mưa chiều
Phủ kính nhạn môn quan.
Ta tiển đưa nàng
sang đất cống Hồ bang.
Mà nghe nghèn nghẹn
cả lòng cơn tống biệt.
(_K_LY HẬN)
Sầu hận -
Biệt ly đớn đau lòng ta.
Nàng ơi -
Thôi hết mong chi ngày
trùng phùng.
Sắp xa nhau rồi
đừng buồn khanh ơi.
(_Đ_) Người đi kẻ ở -
Buồn ngăn cách
nói không thành câu.
Rặng liễu vương soi bên hồ,
ngàn lời biệt ly
Hoa lá rơi theo lời tạ từ.
(_K_) Khanh ra biên thuỳ,
đường gian truân khanh ơi
Khanh ra biên thùy
đường gian truân
Bao nhiêu...phong...
____sương____
(_Đ_) Người ơi
cách xa từ đây.
Ngàn năm
Thương nhớ nhau trong mộng
mà thôi.
Sắp xa nhau rồi
(_K_) đừng buồn khanh ơi.
(_Đ_) Người đi kẻ ở,
(_K_) buồn ngăn cách
nói không thành câu.
TRăng liểu vương soi bên hồ.
Ngàn lời biệt ly,
hoa lá rơi theo lời tạ...
___từ___
(_Đ_VC_CÂU 1)
Quân Vương ơi suối tiển
oanh đưa
cho vừa câu thiên ly...
___hận___
thiếp trải niềm đau
qua mấy tiếng...
___tơ___
___đồng___
Vách quế từ đây
mưa gió lạnh cung hoàng.
Thiếp xin quân Vương
hãy lui về điện các,
để thiếp thần giả biệt
Nhạn Môn Quan.
Lệ nhạt nhòa héo úa dung nhan
tay lau dòng châu
tay ôm chiếc tỳ bà.
Nơi biên thùy
còn nặng hạt mưa sa
như đưa tiển Chiêu Quân
giã từ đất nước.
(_K_LÝ CHIỀU CHIỀU)
Giờ đành...
đôi ngã chia lìa nhau.
Nghe lòng đau,
dỡ dang duyên tình đôi lứa.
Xót thương cho phận má hồng.
(_Đ_) Ôi nát tan tim này.
Nhưng đành gạt lệ sầu chia ly.
Hiến thân để cứu lấy sơn hà.
(_K_C2_) Chiêu Quân ơi,
bởi ta quá nghe lời gian nịnh
nên đày Chiêu Quân
vào cung lạnh mấy năm trường
Tháng lại ngày qua
cho nhạt nét môi hồng.
Giờ Trẩm hối hận
đã thành ra trể muộn,
trẩm rất thẹn thùng cho
thân thế một quân Vương.
Biết đến bao giờ
mới gặp lại Chiêu quân,
có gặp nhau chăng
chỉ còn trong giấc mộng.
Rồi đây trong những
đêm buồn vắng lặng
Trẩm đối ẩm một mình
khi nhớ đến Chiêu Quân
(K_kêu_) Chiêu Quân
(_Đ_kêu_) Quân Vương
(_Đ_Đoản khúc lam giang )
Thôi giờ đành chia ly.
Xin thánh quân
lui về chốn cung vi.
Đừng lưu luyến chi
Thêm buồn.
Để Chiêu Quân được
yên lòng cất bước.
Ngoài màn trời mưa vẫn rơi.
Như khóc thương
cho phận nhan hồng.
Sao nhiều đắng cay sầu đau.
Dang dỡ duyên tình
những khi lửa hương nồng say.
(_K_) Nghe lời nàng phân qua.
Tan nát cả tim ta,
ôi đớn đau vô cùng
sầu hận vương mang,
trọn kiếp không nguôi.
Nàng hởi từ đây.
Xa cách rồi ngàn thu vĩnh biệt
Hết mong gì sẽ trùng phùng
(_Đ_) Bảo tố phong ba,
thổi ạt ào
làm tan nát cánh hoa xuân,
giữa trời tươi thắm.
Dẫu cho hơi tàn
thiếp nguyền thủy chung.
Cúi xin thánh Hoàng,
chớ nặng lòng thương
thêm vấn... vương.
(_K_VC_C5)_
Chiêu Quân ơi,
nàng hãy bấm phím so dây
Để dạo lên bài ca trường
___ly___
___hận___
để cho ta được gọi
đến tên Chiêu Quân
lần sau cuối qua dòng lệ
___thấm___
___long___
___bào___
Ta nhìn Ái Khanh
qua tiếng nức nở nghẹn ngào.
Nước mắt chan hòa
chứa chan trong men rượu,
ta nghe như có gì
cay đắng ở bờ môi.
Vắng khanh rồi
trẩm biết lấy chi vui,
khi nhìn nhện lưới
giăng đầy trên vách quế.
Nơi cung điện u buồn vắng vẻ,
chỉ còn lại mình ta
quạnh quẻ chốn loan phòng.
(NHẠC)
Khanh ra biên thuỳ,
đường gian truân nơi khanh ơi.
Em ra biên thùy, đường gian truân
Bao nhiêu phong sương
(*Đ*) Người ơi
cách xa từ đây
Ngàn năm ...
Thương nhớ nhau trong mộng
mà thôi
Sắp xa nhau rồi
(*K*)đừng buồn khanh ơi,
(*Đ*)người đi kẻ ở.
(*K*) Buồn ngăn cách
nói không thành câu.
Rặng liểu dương soi bên hồ,
ngàn lời biệt ly
hoa lá rơi theo lời tạ từ.
(*Đ*C6*)
Cũng như thiếp đây
rời xa cung cấm,
ôm trọn đau thương
cất bước sang Hồ.
Lần cuối cùng
Thiếp xin từ tạ Quân Vương,
giờ tao ngộ chỉ
còn trong giấc mộng.
(*K*) Ánh tà dương
đã bắt đầu khuất bóng,
như khói lam chiều
phủ kín Nhạn Môn Quan
{ ࿐ }
***THE-END***