Vọng cổ: Mỵ Châu Trường Hận– dây đào
Tác giả: Thất Nguyễn
--Chúc Các Bạn Giao Lưu Vui Vẻ--
Ai biết cho lòng
của Mỵ Châu?
Yêu đương
mù quáng chuốc ly sầu.
Nỏ thần
đã trót trao tay giặc.
Chôn cả cơ đồ
xuống vực sâu...
LÝ CHIỀU CHIỀU HUẾ
Đường xa mịt mùng,
nương theo vó câu chập chùng.
Lông ngỗng bay cùng ta.
Đưa lối
chàng ơi! hãy mau theo kịp,
để được trùng phùng.
Kìa sao nghìn trùng,
phong ba nổi cơn bão bùng.
Như oán than Mỵ Châu!
Sao nỡ
đành tâm mà giao nỏ thần
cho người phản loàn.
Nên đã
vùi chôn hồng nhan xuống tận,
hoang mộ huyệt lạnh…
Vọng cổ CÂU 1
Trọng Thủy chàng ơi!
muôn dặm sơn khê
thiếp chờ chàng hạnh…
…ngộ…
Nhưng bão tố cuồng phong
nổi cơn thịnh nộ,
sóng biển trùng khơi
sẽ trở thành nấm mộ
để vùi chôn kẻ
phản quốc…
…vong…
…thần…
Thiếp có chết đi
không rửa được hồng trần…
Tội của Mỵ Châu ngút ngàn
sẽ bị người đời oán thán.
Làm sụp đổ tan tành
gấm vóc giang san.
Tại sao chàng thề
đồng quách, đồng quan?
Thiếp lại u mê
đồng sàng, đồng tịch?
Để Cổ Loa thành đổ nát còn đâu.
Và công chúa Mỵ Châu
đã trở thành nghịch nữ…
--Mời bấm: “beat Thảo Trinh” để tìm các bài hay nhé--
Chốc lát nữa đây thiếp sẽ
trở thành người thiên cổ.
Chàng có trở lại Cổ Loa
khi chinh chiến điêu tàn…
Hồn thiếp đã nương
theo gió núi mây ngàn…
Đừng tìm kiếm
làm chi tấm thân bồ liễu.
Đừng thương tiếc làm gì
một kiếp hồng nhan.
Phu quân là trang
dũng tướng hiên ngang,
còn thần thiếp là bậc đoan trang
cành vàng lá ngọc.
Thiếp với phu quân
đã thề nguyền tơ tóc.
Sao nỡ đoạn đành,
lừa lọc hỡi tình lang!...
--Chúc Các Bạn Giao Lưu Vui Vẻ--
LY HẬN
Hận thù…
Trào dâng ở trong lòng ta.
Ngoại bang,
bày mưu kết thân giao hòa.
Đế vương Triệu Đà,
bạo ngược hung hăng.
Lệnh ban chiếu chỉ.
Dùng Trọng Thủy,
ước hôn Mỵ Châu.
Để cướp đi nỏ thần.
Giục ngựa xâm lăng…
chiếm Cổ Loa…
…thành…
Vọng cổ CÂU 5
Công chúa Mỵ Châu
xin dập đầu sám…
…hối…
Vì quá cuồng si
gây ra nhiều tội lỗi
bán rẻ non sông
cho kẻ cùng chung chăn gối
để trăm họ thần dân
phải tăm tối…
…điêu…
…tàn…
Thiếp sẽ mang theo
về tận suối vàng…
Nỗi nhục với giang san
tội yêu đương mù quáng.
Nỗi nhục với phụ hoàng
tội nghịch tử bất hiếu nhi.
Chàng đã sắp bày
ra cảnh phân ly.
Mộng bá đồ vương,
xoán ngôi đoạt đế.
Để đất Cổ Loa
phải tan thương đẫm lệ.
Để phu phụ lìa đôi
tình phụ tử tương tàn(-)
VỸ TRĂNG THU
Giờ đây
Âu Lạc không còn.
Lầm than
dân tình ly loạn.
Mỵ Châu
đạo hiếu chưa tròn.
Tạo ra
biết bao đại nạn.
Cơ đồ
đành phải ngã nghiêng.
Loa thành
lâm cảnh đảo điên.
Vọng cổ CÂU 6
Phu quân ơi! thiếp chỉ
là phận liễu yếu đào tơ,
đâu can dự vào
bình dân, trị quốc.
Âu Lạc tiêu vong,
Cổ Loa thành đã mất.
Bởi thiếp tin lời
đường mật của phu quân.
Nhìn thành quách điêu linh,
xương tan thịt nát.
Lòng thiếp đây
cũng tan nát muôn phần(-)
Tội thiếp tài đình,
làm liên lụy đến muôn dân.
Xin tạ tội với đất trời,
hồn thiêng sông núi.
Vĩnh biệt phu quân
thiếp trở về cát bụi.
Khép lại chuyện tình
nàng công chúa Mỵ Châu..//.