Vậy là người đã cố buông tay em đi 
Chẳng còn điều gì lưu luyến khi em đi 
Hương tóc em bay ngang đầu 
Em khóc vương trên mi 
Không thích anh qua đây rằng 
Mưa thấm đôi vai em 
Tâm trí anh sao hững hờ 
Để em đứng bơ vơ 
Phố nay chẳng sáng lên 
Mưa mãi hoài không ngừng 
Thế nên chẳng có ai 
Làm thấm ướt đôi môi này 
Không biết anh có hay gì 
Sao lạnh lùng với em 
Tim anh vẫn tăm tối vậy 
Để em đứng bơ vơ 
Vậy là người đã cố buông tay em đi 
Chẳng còn điều gì lưu luyến khi em đi 
Hương tóc em bay ngang đầu 
Em khóc vương trên mi 
Không thích anh qua đây rằng 
Mưa thấm đôi vai em 
Tâm trí anh sao hững hờ 
Để em đứng bơ vơ 
Đừng vội vàng mình có mấy khi 
Cùng em đi về thành phố này 
Ngại ngùng ta chỉ nói mấy câu 
Anh chưa từng thấy mình đau đớn vậy 
Anh soạn vài dòng tin nhắn và chỉ mong là em không seen thôi 
Muốn nói là thương em lắm và chỉ mong một lần em tin tôi 
Vì ngoài hình bóng của em thì thật sự chẳng có gì trong đầu 
Không lẽ anh liều mình mở cửa tim của em anh xông vào 
Anh biết cả anh và em không ai muốn quên đi khoảnh khắc đấy 
Anh đứng chờ em từ chiều cuộc gọi đến lại không người nhấc máy 
Có thể anh chưa thể hiểu nên nỗi buồn này do anh mang ra 
Anh đứng trên tầng thượng muốn cùng em khiêu vũ trên điệu sampa 
Anh không như Bích Phương không hút thuốc giờ tan ca 
Anh đứng đợi đây cả ngày thì cũng chỉ là do chính em mà 
Muốn cùng em đi đâu để trong đầu này thôi phải nghĩ nữa 
Có thể là mình vẫn yêu nhưng không trở lại là đôi ta khi xưa 
Đừng vội vàng mình có mấy khi 
Cùng em đi về thành phố này 
Ngại ngùng ta chỉ nói mấy câu 
Anh chưa từng thấy mình đau đớn vậy 
Vậy là người đã cố buông tay em đi 
Chẳng còn điều gì lưu luyến khi em đi 
Hương tóc em bay ngang đầu 
Em khóc vương trên mi 
Không thích anh qua đây rằng 
Mưa thấm đôi vai em 
Tâm trí anh sao hững hờ 
Để em đứng bơ vơ