TRÍCH ĐOẠN QUỶ MẪU SI NHI PHẦN 4
Tác giả: Q. Cảnh,Cố Vấn: Tôn Minh
(* Cố Khải Chi: một trong ba danh đại họa Trung hoa thời cổ)
(THẮM THOẮT)
Thiên Sinh: ***Thắm thoắt bao năm năm dài a hà
Cha hiền giờ pha sương tóc mai
(á ha ha hà ha ha há ha há ha hà ha)
Ta lớn khôn, thân râu mài
Ngày qua hiếu thân vuông tròn
Ngày vừa sinh còn đâu nữa thân mẫu
Muôn thu.. xót xa,
tình thâm.. phân lìa
Ôi nhớ thương vô ngần...
Cơ trời khiến xui...
Đã ban tài...
Mới sinh đã mê bút nghiêng
Chữ tài hoa (à ha) ai bì
Tay họa đồ tựa Cố Khải Chi *
Danh lừng nức tiếng gần xa á ha ha hà, a há hà ha, á ha ha hà
(THOẠI)
Thiên Sinh: Ủa lạ thật, Từ lúc rời khỏi Họa đường dường như có người đang bám theo ta?
Vị cô nương này!
Hạ Tuyết : Á.. Huynh làm tôi hết hồn à!
(Tam Tiếu Nhân Duyên- Tên Khác : Kim Liên Giặt Áo)
Thiên Sinh : ***Cô nương mời bước ra, ta có quen gì nhau
Sao ai cứ theo tôi hoài, lý do mau bày phân
Hạ Tuyết : Không tà tâm, xin hiểu thông tận tường nhờ tha thứ
Tôi nghe lời thế nhân, muốn xem qua tường tri
Kinh Đô đồn khắp nơi, huynh vẽ tranh tài hoa
Xin cho thấy qua một lần, Bức tiên nương đồ kia
Thiên Sinh : Cô từ xa theo bước tôi là vì xem tranh
Xin ai dùm bỏ qua, đã vô tâm hờn oan...
(THOẠI)
Thiên Sinh: Vừa rồi tiểu sinh có điều thất lễ mong cô nương lượng thứ
Hạ Tuyết: Công tử, tiểu nữ cũng có phần đường đột... Dám hỏi quý danh của công tử...
Thiên Sinh : Tôi tên Thạch Thiên Sinh, Thiên sinh ngã tài tức hữu dụng, chính là chữ Thiên Sinh này (nói dõng dạc)
Hạ Tuyết : Tôi tên là Hạ Tuyết, mùa Hạ chữ Hạ, Bạch Tuyết chữ Tuyết
Thiên Sinh : Cô nương quả nhiên tên cũng như người, thanh nhã dịu dàng...
Xin mời cô nương đến Họa đường...
(MẪU ĐƠN )
Thiên Sinh : ***Xin theo cùng bước chân
Đến họa đường trà nước xin dâng
Tôi đưa người thưởng tranh
Để gọi là chút lễ sơ giao
Quý thay chẳng quản dặm dài
Hồng nhan tương kiến anh tài
Phút này có một chẳng hai
Hạ Tuyết : Ngại ngùng mời ai đi trước
Bâng khuâng nối bước theo cùng
Anh tài quả chẳng hư danh
Khắp nơi có tranh, ngỡ như cảnh tiên
Có trăng, có hoa, có tranh mỹ nhân
Cả sơn cùng thủy tận sơn lâm
Đã như tạc vào trong mắt
Chốn này ảo diệu vô cùng
Thiên Sinh : Tiểu thơ quả biết thưởng tranh
Nhìn sơ đã hiểu tinh tường
Quả là xứng chữ tri âm
Lòng mong giao hảo
Mời ai hãy đến chơi thường
Tiếp nghênh trọn nghĩa chi giao
Ngắm trang mỹ nhân
Đắm say ngửa nghiêng
Phải chăng đã yêu
Oái oăm trái ngang
Bao năm dài chẳng biết yêu đương
Mà một phút phải duyên nhan... hồng
Hạ Tuyết : Thạch Công Tử... Thạch công tử, người nghĩ gì mà tâm tư thờ thẫn vậy?
Thiên Sinh : A... vừa rồi tiểu sinh có hơi phân tâm một chút... Đây, Tranh Thiện nữ xin mời nàng tường lãm
Hạ Tuyết : A... thật là đẹp quá...
(Minh Tâm Vọng Nguyệt)
Hạ Tuyết : ***Thoạt nhìn đâu khác tiên nương...
Ngời ngời khí chất, thoát tục trần ai
Đôi hàng mi như liễu đẹp sao vóc dáng dịu dàng
Lòng mến thương như gặp mẹ hiền
Nghẹn ngào ánh mắt xa xăm
Tựa lưu luyến xa rời tình thâm
Tâm dường như chua xót nghẹn đau phải dứt thâm tình
Ngàn kiếp thôi không ngày trùng lai
Thiên Sinh : Tai vừa nghe.. đó phân bao lời tê tái
Lòng dâng niềm nhớ thương tuông lệ rơi
Sao người dưng hiểu thông a hà tâm tình
Trong ý tranh từ lâu gửi gấm
Hạ Tuyết : Tiếng tăm xa gần quả chẳng hư danh
Lòng mong đó tỏ điều hoài nghi
Xin dùm phân tranh đó là ai có phải Mẫu từ
Mà khiến huynh đưa hồn... vào tranh.
(THOẠI)
Thiên Sinh : Hạ Tuyết cô nương... Tranh này người xem đều có cảm nhận khác nhau...
Người này là người tôi vẫn thường gặp trong mơ từ thưở nhỏ... còn thân mẫu của tôi thì...
(MINH TÂM RỈ MÁU)
Thiên Sinh : Nghe nàng nhắc, tâm can có phần cay đắng xót xa
Xưa người thác khi tôi mới vừa khai sinh á a
Đường âm dương cách ngăn lòng xót thương cha u hoài ngẩn ngơ
Ngóng xa xăm ngày đêm cô đơn một bóng
Hạ Tuyết: Tâm đồng cảm cho ai thiếu tình thương của mẫu thân
Khuyên giằng nén ưu tư chớ buồn xót xa
Người trong tranh thoáng trông lầm tưởng Quan Âm sắc hiền ấm tim.
Dáng uy nghiêm khác nào từ thân
Thiên Sinh : Đó khi xưa thuở tôi còn nằm nôi
Mỗi đêm mơ, có người dáng tiên à ấp
Khẽ ru êm, tiếng vang lời bên tai
Hết canh tàn thì giấc mơ tiên khói hương tan theo
Qua ngày tháng tâm tư vẫn thường mong nhớ dáng tiên
Đưa ngòi bút lên tranh vẽ hình dáng ai
Lòng nao nao nhớ nhung hồi tưởng trong mơ có phần tiếc thương
Ước mong sao hiểu tường.. nguồn cơn
(XANG XỪ LÍU)
Hạ Tuyết : Vậy ra Thiện nữ trong tranh là người công tử gặp trong mơ à..?
Thiên Sinh : Đúng vậy, nhưng ta lại có niềm lưu luyến yêu thương kỳ lạ, cứ như là... cứ như là thân mẫu vậy!
Hạ Tuyết : ***Thạch công tử, bức tranh này thật tràn đầy sinh khí,
thiên tính vẽ tranh của công tử quả thật khác hẳn với mọi... người
Thế sao chàng chẳng đến kinh đô
Cứ ba năm...chiếu chỉ ban ra
Nô nức gần xa nhân sĩ theo về
Tuyển Họa sư Triều Đình ngự dụng , nếu chàng dâng tranh lên cho Hoàng Thượng
Sẽ liền.. đỗ được ngôi cao
Khanh tước thưởng ban rạng rỡ gia đường ...
Thiên Sinh : Khanh tước công hầu, bạc vàng gấm vóc
Lòng chẳng thiết tha gì, vì chỉ là hư ảo
Chỉ muốn thong dong, tự do phóng khoáng
Để tuông tràn nguồn cảm hứng say mê
Đưa vào đời những bức tranh tiên...
(THOẠI)
Hạ Tuyết : Thạch công tử, người không ham bạc vàng chức tước cũng là điều đáng quý... Nhưng xin hãy nghe Hạ Tuyết vài lời...
Thiên Sinh : Xin người cứ nói
(Than Thập Xứng)
Hạ Tuyết : ***Thân trai.. cần phải nuôi chí
Sao lánh thân nơi này chẳng cầu cao
Bao năm tháng thân sinh mong người thành nhân Bảng kim tên đề
Tài trời ban đừng nên để hao phí , trên đế vương đang cần người hiền
Lệnh truyền ban khắp nơi chiêu cầu họa sư, mỗi ba năm trong ngoài xa gần..
Thiên Sinh: Nghe qua lòng cũng nao nức, mong đến nơi Kinh Thành để tường qua
Bao nhân sĩ nơi nơi tụ về hội thi, mở mang tầm nhìn
Hạ Tuyết : Người tài hoa mà nhân thế không biết, đâu khác chi Kim vùi đầm lầy
Lòng mong huynh hãy nên một lần dự thi, để mai sau tên còn ghi... đời
(THOẠI) Hạ Tuyết : Thạch Công Tử, đa tạ công tử đã cho tiểu nữ thưởng tranh, giờ đã đến lúc tiểu nữ phải về cung nội..
Thiên Sinh : Ơ kìa... Nàng phải đi rồi sao?
Hạ Tuyết : Hẹn ngày tái ngộ...
(THÚY KIỀU THÚC SINH)
Thiên Sinh : Mới vừa quen... tưởng chừng như
Đã lâu biết nhau hòa câu tri kỷ
Sao lòng luyến lưu u hoài không đành xa nhau
Rối bời..lẽ nào đã trao tâm hồn về ai..
Hạ Tuyết : Về Kinh đô, giờ biệt ly
Lòng mong nhớ chỉ trông sẽ còn tương hoan với người
Tài hoa ai sánh như chàng, lòng mong hôn phối rỡ ràng
Thuyền quyên nên câu giai ngẫu, bách niên sánh duyên cùng ai
Thiên Sinh : Hỡi nàng ơi, hãy chờ ta
Đến nơi đế kinh cùng ai tương kiến
Sân rồng Bảng Kim tên đề tranh tài nên danh
Để ta có nhau, sánh duyên bên nàng trăm ...năm
***