TRÍCH ĐOẠN: DUYÊN TÁI SINH
Nam: Nguyệt Nhi ơi
Em đang ở đâu
Sao lại bỏ anh ra đi
Nguyệt Nhi
Nỡ…
Bỏ anh ra đi
Không lời từ ly với nhau
Em ở nơi nào
Có nghe tiếng thét gào
Màn đam bao phủ âm u
Sương giăng buốt lạnh
Anh tìm người thương
Ai có hay
Nữ: Chia lìa đôi nôi
Xin hãy quay về
Trần gian chàng ở em đi
Cách chia ly biệt
Mong gì bên nhau xót đau
LỐI:
Nam: Kìa Nguyệt Nhi em
Nữ: Vĩnh Xuân chàng
Đừng lại gần em
Nam: Nguyệt Nhi
Tại sao em lại vội vã bỏ đi
Còn những lời hứa với anh
Em đã quên hết rồi sao
VĂN THIÊN TƯỜNG
Nữ: Vĩnh Xuân ơi
Chàng có biết đâu
Lần đầu gặp gỡ…
Xui khiến đôi mình
Vương vấn yêu… thương…
Dù biết rằng tình chẳng nên đôi
Nhưng lòng thương cảm
Chàng học sĩ hiền lương
Nên giúp chàng kinh sử dồi trao
Ngày đăng quang cũng là lúc chia lìa
Nam: Nỡ sao..
Em bỏ đi đành đoạn
Nguyệt Nhi em ơi
Hãy nói đi cho anh rõ sự tình
VỌNG CỔ
Nữ: Vĩnh Xuân ơi ba năm dài bên nhau
Mà chàng vô tư nào đâu hay… biết…
Người con gái năm xưa cứu chàng thoát vòng nguy hiểm
Đó chẳng qua chỉ là hồn ma giả dạng ra.. người…
Nam: Hả em nói sao
Nữ: Vì thương chàng đây chỉ cô thế một mình
Rồi ngày qua ngày đem lòng thương mếm
Chàng học sĩ nghèo nhân hậu từ tâm
Nhiều lúc em thử chàng có thấy điều gì lạ không
Nhưng mãi lo sách đèn đâu để ý gì mọi chuyện
Chứ xác thân kia chẳng qua là tạm bợ
Chỉ còn lại đây hồn phách dật dờ..
NÓI
Nam: Nguyệt Nhi..
em nói thế đẻ gạt anh đúng không
Nữ: Chàng hãy nghe em
Đây là sự thật
HỒNG CHÚC LỆ
Nam: Lẽ.. nào
Duyên chúng ta
Thoảng qua tựa cơn gió
Vì đâu xui chi
Người đến xong rồi đi
Nữ: Xin chớ đau thương sầu bi
Chàng ơi em cũng buồn vương
Nhưng phải cam đành thôi
Chờ nhau kiếp sau trùng lai
Nam: Cao sanh trớ trêu an bày
Xót thương ai hoài
Lệ sầu tuông rơi
CÂU 6
Nam: Kinh sử trao dồi đỗ đạt mà chi
Khanh tướng làm gì khi phải đành chia biệt
Hóa công ơi bày chi điều oan nghiệt
Nguyệt Nhi ơi em nỡ bỏ sao đành
Nữ: Duyên nợ không thành chàng chớ xót đau
Thôi kiếp má đào còn đâu chàng hỡi
Âm dương chia cách đôi đàng
Em mãi thương chàng dù phải ra đi
TIẾNG CHUÔNG CHÙA
Nam: Đành sao…
Hỡi em đành sao
Nhìn nhau…
Khóe mi cay lệ trào
Ơi hỡi em
Nguyệt Nhi xót xa
Bao ước mơ
Nay đành tàn rồi
Ngày ứng kinh
Tưởng đâu ngày vui
Vội về tìm em..
Ai có ngờ đôi ta đành xa
Nữ: giúp cho anh
Công thành toại danh
Bao mông ước
Nay đã thỏa nguyền
Giờ đây phải đi..
Nẻo âm ti chờ em..
Nam: Không… Nguyệt Nhi
Đừng bỏ anh mà Nguyệt nhi
Nữ: Sắp đến giờ ta phải chia xa mãi mãi
Lưu luyến rồi cũng phải chịu mà thôi
Nam: Nguyệt Nhi..
Nữ: Vĩnh Xuân ơi…
TÂM SỰ NỮ VƯƠNG
Nữ: Đời hồng nhan
Bạc phước vô duyên đành thôi
Chàng ơi chớ…
Lưu luyến càng thêm xót đau
Giờ xa cách
Xin hãy tìm lãng quên, từ đây
Bởi tình đôi ta
Khó thể hòa đôi
Nam: Bờ mi cay
Đau xót tim lòng ai
Tình phút chốc
Tan biến tựa như gió bay
Còn đâu nữa mơ ước
Cùng đắp xây ngày mai
Hết rồi, màn đêm
Tăm tối vườn quanh
Nữ: Âm dương chia cách
hai ta từ đây
thương ai năm tháng
cô đơn một mình
Nam: Hợp rồi tan
tạo hóa trớ trêu bày ra
giờ đưa tiễn
ai oán trời cao thấu chăng
Nữ: Đành kiếp khác, ta sẽ
tìm đến nhau hòa duyên
Nam: Hỡi nàng, lòng ta
Nỡ đâu lìa xa
Nữ: Hỡi chàng… đoạn ly
mãi mãi từ đây
Xin chàng hãy bảo trọng lấy thân
Nam: Không , không đừng bỏ đi mà
Nguyệt Nhi, Nguyệt Nhi./.
HẾT