tuổi thơ anh
Mẹ ru bên cánh võng…
Gió đung đưa cây khế sau nhà
Để người đi…
mang nỗi niềm thương nhớ…
Ôi quê nhà!
Muối nắng hai sương…
Ơi quê mình!
Nhút mặn…cà chua…
Có bao giờ anh viết được vần thơ
Trước mắt anh
là trời xanh là biển rộng
Đêm trăng lên...
nghe câu hò em hát
Thương cha ra đồng
bắt con tép con cua
Nuôi con nên người
vai mẹ gầy khô...
Dòng sông La..
chạy về dòng Lam...
Ngàn phố ngàn sâu
như dòng sữa mẹ
Anh đưa em về
ghé bến Tam Soa
Ai ơi có về
Hồng Lĩnh quê cha...
Hoành Sơn hiên ngang
Vượt qua ngàn bão tố
Đồng Lộc ơi!
Mười bông hoa bất tử
Vi vu thiên cầm
tàu anh ra khơi
Mênh mang câu hò
Kẻ gỗ quê ơi…
Có bao giờ
anh viết được vần thơ
Trước mắt anh
là trời xanh là biển rộng
Đêm trăng lên...
nghe câu hò em hát
Thương cha ra đồng
bắt con tép con cua
Nuôi con nên người
vai mẹ gầy khô...
Dòng sông La..
chạy về dòng Lam...
Ngàn phố ngàn sâu
như dòng sữa mẹ
Anh đưa em về
ghé bến Tam Soa
Ai ơi có về
Hồng Lĩnh quê cha...
Hoành Sơn hiên ngang
Vượt qua ngàn bão tố
Đồng Lộc ơi!
Mười bông hoa bất tử
Vi vu thiên cầm
tàu anh ra khơi
Mênh mang câu hò
Kẻ gỗ quê ơi…
Anh thương em rồi
tình ta chung đôi
Ta đưa nhau về
Hà Tĩnh quê ơi!
Anh thương em rồi
tình ta chung đôi
Ta đưa nhau về
Hà Tĩnh… quê… ơi!