à a ời, à a ơi Cái cò, cái vạc cái nông Sao mày dẫm lú a nhà ông hỡi cò Không, không! tôi đứ ng trên bờ, Mẹ con nhà n ó đổ ngờ cho tôi. Cái cò, cái vạc cái nông Nắng mưa dầm trong ruộng bờ Không hề làm đau cây lúa Sao người nỡ đ ổ cho tôi. Cái cò, cái vạc, cái nông Kiếm tìm từ trong rơm rạ Gom lời chát mặn đắng cay Thành câu ca dao ru đời. R u gì giữa cõ i thinh không R u gì thêm nỗi trông mong Ru lời thân cò quãng vắng Đâu rồi những ngày hoang sơ Tiễn cùng với người ở lại Hạc theo trăng đến cùng mây. R u gì giữa cõ i thinh không R u gì thêm nỗi trông mong Ru đậm sâu vào nỗi nhớ Quê nghèo đâu nỡ như vôi Duyên tình đất trời không cạn Để ca dao mãi cùng người. Cái cò, cái vạc cái nông Nắng mưa dầm trong ruộng bờ Không hề làm đau cây lúa Sao người nỡ đ ổ cho tôi. Cái cò, cái vạc, cái nông Kiếm tìm từ trong rơm rạ Gom lời chát mặn đắng cay Thành câu ca dao ru đời. R u gì giữa cõ i thinh không R u gì thêm nỗi trông mong Ru lời thân cò quãng vắng Đâu rồi những ngày hoang sơ Tiễn cùng với người ở lại Hạc theo trăng đến cùng mây. R u gì giữa cõ i thinh không R u gì thêm nỗi trông mong Ru đậm sâu vào nỗi nhớ Quê nghèo đâu nỡ như vôi Duyên tình đất trời không cạn Để ca dao mãi cùng người.
à a ời, à a ơi Cái cò, cái vạc cái nông Sao mày dẫm lú a nhà ông hỡi cò Không, không! tôi đứ ng trên bờ, Mẹ con nhà n ó đổ ngờ cho tôi. Cái cò, cái vạc cái nông Nắng mưa dầm trong ruộng bờ Không hề làm đau cây lúa Sao người nỡ đ ổ cho tôi. Cái cò, cái vạc, cái nông Kiếm tìm từ trong rơm rạ Gom lời chát mặn đắng cay Thành câu ca dao ru đời. R u gì giữa cõ i thinh không R u gì thêm nỗi trông mong Ru lời thân cò quãng vắng Đâu rồi những ngày hoang sơ Tiễn cùng với người ở lại Hạc theo trăng đến cùng mây. R u gì giữa cõ i thinh không R u gì thêm nỗi trông mong Ru đậm sâu vào nỗi nhớ Quê nghèo đâu nỡ như vôi Duyên tình đất trời không cạn Để ca dao mãi cùng người. Cái cò, cái vạc cái nông Nắng mưa dầm trong ruộng bờ Không hề làm đau cây lúa Sao người nỡ đ ổ cho tôi. Cái cò, cái vạc, cái nông Kiếm tìm từ trong rơm rạ Gom lời chát mặn đắng cay Thành câu ca dao ru đời. R u gì giữa cõ i thinh không R u gì thêm nỗi trông mong Ru lời thân cò quãng vắng Đâu rồi những ngày hoang sơ Tiễn cùng với người ở lại Hạc theo trăng đến cùng mây. R u gì giữa cõ i thinh không R u gì thêm nỗi trông mong Ru đậm sâu vào nỗi nhớ Quê nghèo đâu nỡ như vôi Duyên tình đất trời không cạn Để ca dao mãi cùng người.
à a ời, à a ơi Cái cò, cái vạc cái nông Sao mày dẫm lú a nhà ông hỡi cò Không, không! tôi đứ ng trên bờ, Mẹ con nhà n ó đổ ngờ cho tôi. Cái cò, cái vạc cái nông Nắng mưa dầm trong ruộng bờ Không hề làm đau cây lúa Sao người nỡ đ ổ cho tôi. Cái cò, cái vạc, cái nông Kiếm tìm từ trong rơm rạ Gom lời chát mặn đắng cay Thành câu ca dao ru đời. R u gì giữa cõ i thinh không R u gì thêm nỗi trông mong Ru lời thân cò quãng vắng Đâu rồi những ngày hoang sơ Tiễn cùng với người ở lại Hạc theo trăng đến cùng mây. R u gì giữa cõ i thinh không R u gì thêm nỗi trông mong Ru đậm sâu vào nỗi nhớ Quê nghèo đâu nỡ như vôi Duyên tình đất trời không cạn Để ca dao mãi cùng người. Cái cò, cái vạc cái nông Nắng mưa dầm trong ruộng bờ Không hề làm đau cây lúa Sao người nỡ đ ổ cho tôi. Cái cò, cái vạc, cái nông Kiếm tìm từ trong rơm rạ Gom lời chát mặn đắng cay Thành câu ca dao ru đời. R u gì giữa cõ i thinh không R u gì thêm nỗi trông mong Ru lời thân cò quãng vắng Đâu rồi những ngày hoang sơ Tiễn cùng với người ở lại Hạc theo trăng đến cùng mây. R u gì giữa cõ i thinh không R u gì thêm nỗi trông mong Ru đậm sâu vào nỗi nhớ Quê nghèo đâu nỡ như vôi Duyên tình đất trời không cạn Để ca dao mãi cùng người.
à a ời, à a ơi Cái cò, cái vạc cái nông Sao mày dẫm lú a nhà ông hỡi cò Không, không! tôi đứ ng trên bờ, Mẹ con nhà n ó đổ ngờ cho tôi. Cái cò, cái vạc cái nông Nắng mưa dầm trong ruộng bờ Không hề làm đau cây lúa Sao người nỡ đ ổ cho tôi. Cái cò, cái vạc, cái nông Kiếm tìm từ trong rơm rạ Gom lời chát mặn đắng cay Thành câu ca dao ru đời. R u gì giữa cõ i thinh không R u gì thêm nỗi trông mong Ru lời thân cò quãng vắng Đâu rồi những ngày hoang sơ Tiễn cùng với người ở lại Hạc theo trăng đến cùng mây. R u gì giữa cõ i thinh không R u gì thêm nỗi trông mong Ru đậm sâu vào nỗi nhớ Quê nghèo đâu nỡ như vôi Duyên tình đất trời không cạn Để ca dao mãi cùng người. Cái cò, cái vạc cái nông Nắng mưa dầm trong ruộng bờ Không hề làm đau cây lúa Sao người nỡ đ ổ cho tôi. Cái cò, cái vạc, cái nông Kiếm tìm từ trong rơm rạ Gom lời chát mặn đắng cay Thành câu ca dao ru đời. R u gì giữa cõ i thinh không R u gì thêm nỗi trông mong Ru lời thân cò quãng vắng Đâu rồi những ngày hoang sơ Tiễn cùng với người ở lại Hạc theo trăng đến cùng mây. R u gì giữa cõ i thinh không R u gì thêm nỗi trông mong Ru đậm sâu vào nỗi nhớ Quê nghèo đâu nỡ như vôi Duyên tình đất trời không cạn Để ca dao mãi cùng người.