TDCL:EM ƠI ĐỪNG BỎ CON
HÁT VỚI :HOÀNG NAM
(NHẠC THOẠI)
;1:Đã lâu lắm rồi thủy ơi
anh nằm đây
mãi trông em về
bên gia đình
con thơ chờ mong.
Hôm nay
em đã về với con
nó rất vui mừng
kể từ ngày em đi .
2; Em đi bỏ anh và con
nơi phương trời nào anh biết chăng
lòng của em chỉ có anh và con
cho dù đời em trái ngang
thà chết đi vẫn thủy chung một lòng
như câu thề
ngày mình yêu nhau.
Anh ơi khổ đau cùng chia.
Nay.....biết anh phương nào
tìm đâu
đất sâu chôn rồi
đời anh
bỏ em trên đời.
Cùng con
VC
sao đành hỡi....anh.
Anh dậy dùm em đi nghe em nói đôi lời.
Em đâu phụ anh đâu sao không chờ em về tương ngộ
mình đốt bếp lửa hồng ấm áp những đêm mưa
rồi mình kể nhau nghe chuyện của ngày qua
rồi mình tính chuyện tương lai rồi con của mình đến trường đến lớp.
Sao bây giờ anh lại ra đi vĩnh biệt cõi đời cho lòng em lẻ bóng.
1; Máu hồng gởi lại,
với chiếc khăn thề
bên đứa con khờ.
Em lo lắng dùm anh
sau này con lớn khôn
em hãy nói con nghe
cha mãi một lòng thương mến vợ con.
Dù cho đã khuất
theo gió mây ngàn
lệ thắm tuôn tràn
cha theo bước chân con
2; Hỡi hồn thiên hoài hận
em mất anh rồi
thôi vĩnh biệt bạn đời
xin cúi lạy từ ly.
VC
1; Đừng khóc nữa em ơi khóc làm chi khi đời mình vĩnh biệt
em khóc làm chi cho hồn anh đau nhức trăm....lần.
Ngày tiễn em đi là anh đau đớn khôn cùng.
Mắt không dám nhìn theo bước chân em giã biệt
giọt lệ cuối cùng em rớt lại trên đôi vai.
Mấy năm trời anh ôm ấp con thơ
trông đợi em quay về nơi mái nhà kỷ niệm.
Thuyền tình lạc bến sông xưa
cây đa bến hẹn bơ vơ quê nghèo.
2; Ngày ấy xa anh và con em đứt từng đoạt ruột
từ giả quê nhà đi làm thuê nơi đất khách
mong kiếm được đồng tiền đem về để lo cho chồng cho con
rồi mình sửa lại mái nhà rách nát
để con thơ nằm ngủ mà không còn cảnh mưa rơi ướt mình
con tội nghiệp.
Nhưng khi qua tới bến ấy em đâu có ngờ đâu.
1; Ngờ đâu bão tố phong ba đưa em vào nghiệt ngã
vì chữ thủy chung mà em chịu lao lý cuộc đời.
Đau khổ cho em qua mấy năm trời.
Anh đâu biết chuyện gì em đang phải gánh
mà nơi quê nhà cứ tưởng em là phản bội tình anh.
Tới khi lý nhã kỵ về báo tin cho anh
thì anh mới hiểu ra nơi phương trời em đang đau khổ.
Thủy ơi tim của anh trào dâng máu đỏ
mắt đứng lặng im không nói nên lời.
Nay em về rồi đừng đi nữa em ơi
nơi chốn xa xôi anh lặng thầm ôm ấp.
Con thơ khóc đợi mẹ về
mẹ trọn câu thề cha khuất núi ngàn năm .
HOÀNG NHÂN_HOÀNG NAM THANK