SEVEN
ID: 12112251
Tiếc cho tụi mình dỡ dỡ dang dang... tiếc năm tháng mình ước ao.
Chung gối đầu mình từng hẹn... giờ cũng chỉ là chuyện trước sau.
Trước đây tụi mình ra mắt... bố mẹ 2 bên cũng đón chào
Nhớ ngày đầu mẹ còn hỏi... hôm nay con bé thích món nào
Tấm thiệp mời giờ cũng đến tay... mẹ ngồi lặng nhìn rồi thở dài
Thằng em Bin thì khóc la... Bố thì quay đi mà mở đài
Tiếng mưa rơi ngoài hiên nhà... anh lặng im trong tiếng nấc
Em có biết có thấu cho anh.. khi phải đón chào chuyện đau điếng nhất
" cho em xin lỗi vì tất cả "
Ân tình chúng ta đến đây thôi
Mong em bên đó sẽ hạnh phúc... mọi điều tốt đẹp họ thay tôi
Cũng đáng mừng cho ngày tới... đôi bánh phu thê cũng dọn mời
Chấp nhận sự thật thôi... em cùng ai đó hứa trọn đời
Mẹ anh có nhắc về chuyện mình... cô chú bác cũng hỏi thăm
Nhớ ngày đó đi đi về về... lại còn gửi quà vào mỗi năm
Thôi tạm biệt tình yêu tuổi trẻ... cảm ơn đã cùng 9 năm mấy
Hứa với anh lần nữa thôi... phải trọn vẹn cho anh thấy
ver 2 :
Từ dạo ấy cho đến bây giờ... anh giấu mẹ chuyện em rời mất
Giấu luôn cả tấm ảnh cưới... em đăng em khoe người tuyệt vời nhất
Mẹ hay nhắc về em ấy... cứ bảo anh gọi như mọi khi
Có nhớ mẹ không em... hay thử nhấc máy mà gọi đi
Này anh hỏI.. có buồn anh không... cho đến mãi ngày hôm nay
Mẹ khóc rồi đó em... đâu còn như trước em đến ôm ngay.
Mẹ buồn cho tụi mình... sau 9 năm mấy cũng dừng ngang
Mẹ tiếc cho chúng ta... Mẹ nhớ năm tháng em từng sang
Nếu kéo gì được cho tình yêu ấy... tấm thiệp hồng giờ cũng nhắc tên
Anh tin mình làm được... sau 1 thời gian tự khắc quên
Cô chú bác cũng gởi lời... mừng cho em những năm tháng mới
Mẹ có an ủi, nói với anh rằng... Thôi thì ngày vui con ráng tới ”.
Một thời chuyện tụi mình... thứ anh nhận lại là đỏ khóe mắt
Trong anh thì em vẫn như thế... là cô thiếu nữ nhỏ bé nhất.
ver 3:
Giá như mình không hề quen biết Ai... giá như chữ duyên mình không có
Thì 2 người lạ vội bước qua nhau... mọi chuyện kết thúc là xong đó
Sai lầm chúng ta là gì... khi mà cả hai còn trẻ con
Là cái tôi đặt lên quá nhiều... cứ nghĩ là yêu không tính toán
Nhưng mọi chuyện lại phức tạp hơn... khi 2 gia đình cùng chứng kiến
Rồi mọi chuyện cũng được phơi bày... chỉ riêng mình anh người hiện diện
Là phận nữ nhi quá nhiều lựa chọn... ừ đúng em chọn con đường riêng mình
Còn phần anh thì sao mặc kệ... dù cho mọi thứ trái ngược duyên tình
Anh thì sao cũng được... nhưng phần ba mẹ em tính sao?
Khi bữa cơm chiều ba mẹ cứ nhắc... về em đó cô con dâu thảo
Trong mắt ba mẹ em luôn đúng... chỉ riêng phần sai thuộc về anh
Khi mà anh cần là lời giải thích... nhưng nhận từ em sự trốn tránh
Anh muốn em có danh phận... khi ở với nhau ngần ấy năm
Nhưng điều đó thật sự quá khó... khi mà trong túi còn mấy trăm
Người đời chê anh 1...người thương chê anh 10
Thì không cả đó là bài học... nên ở trên môi anh luôn cười
ver 4
Anh cứ tưởng câu nói yêu anh... suốt một đời dù hóa kiếp
Chỉ là tưởng tượng thôi... vì em là người đã xóa hết
Mẹ hay hỏi sao cũng lâu rồi... không thấy con bé thường tới lui
Nhà mình thì ít tiếng cười... phải chi có nó thì mới vui
Chẳng biết làm gì ngoài dấu mẹ... chuyện con bé sắp lấy chồng xa
Nhớ năm tháng con bé hay ghé.... cùng mẹ vườn và trồng hoa
Cầm trên tay thiệp hồng... anh nén cơn đau đến đỏ mắt
Dù chỉ là vài giây ngắn ngủi... anh mong thấy em được rõ nhất
Để em được về chân trời mới... để em trọn vẹn mối tình duyên
Rời xa anh là lựa chọn đúng... vì cả hai ta chẳng cùng chính kiến
Hôm nay chắc em đang vui lắm... ly rượu giao bôi mừng hai họ
Tiếng vỗ tay hòa lẫn tiếng cười... anh cũng phải cười để em thấy đó
Rồi ngày hôm nay đứng giữa nơi này... anh chỉ biết nói lời giá như
Giá như sau những lần cãi vả.... thì đáng ra anh là người níu giữ
Lời xin lỗi thì cũng muộn màng... tiếc cho ước hẹn còn dỡ dang
Anh vẫn yêu em giống như ngày đầu... dù con tim này đã vỡ tan.