Chúc ca hát vui vẻ
Đoản khúc lam giang
Ơi!lòng buồn miên man
Đêm trắng đêm lệ sầu chứa chan.
Lòng em rối như tơ vò,
thương số phận lấy chồng a ứ.
Sầu tình đầu dở dang
Bao tháng năm vẫn còn vương mang.
Kỷ niệm buồn mãi không mờ phai.
Nhớ mãi trong lòng
chuyện tình trái ngang người ơi!
Cho dù dòng sông ngăn,
núi cách đôi nơi.
Như mới hôm nào,mình kề vai nhau,
Ngắm ánh trăng sao
hẹn ước đổi trao...
Hai chúng mình nguyện yêu suốt đời,
ghi khắc lòng thề không đổi dời...
Đau nhói con tim,chuỗi ngày dài
Đời sao lắm nỗi đau thương
dẫy đầy cay đắng,
ót a tấc dạ lở làng tơ duyên.
Trót mang số phận
lấy chồng phương a
Con tim nghe nhói đau...
Câu 1
Vâng lệnh mẹ cha bước lên e hoa
theo chồng về ứ lạ...
Nặng chữ hiếu ân nên hồ tan keo rã
để lại trong tim
nhiều kỷ niệm...êm...đềm...
Nghe hạt mưa khuya
nhỏ giọt bên thềm...
Buông tiếng thở dài
cố ngăn dòng lệ
nằm cạnh bên chồng
mà hồn phách gởi về đâu.
Hình ảnh người tình
trong ký ức hằn sâu,khiến ui em
không tròn câu tiết hạnh.
Mãi nhớ thương anh
mang nỗi buồn canh cánh,
nước mắt quanh tròng
lòng ngổn ngang trăm mối...
Phi vân vỹ
ót... ót a cõi lòng
Hỡi người tình ơi,
thấu chăng nơi này,lòng em
vẫn luôn đong đầy,
Nghĩa tình ưa,khắc vào đáy tim,
người ơi, sao nhớ hoài dáng ai.
Câu 2
Vẫn biết mình sai vì nhớ thương ai
người yêu năm cũ
ấp ủ trong tim tình duyên tan vỡ,
người ở phương nào,
làm sao thấu hiểu,tình đã ly tan
mà vẫn vương mang
sầu thăm thẳm trong lòng...
Mãi còn yêu anh
dù sống bên cạnh chồng...
Không chút cảm tình
vì bất đồng ngôn ngữ,
hai chữ kim tiền
chỉ là ảo mộng phù du,
Thôi đành chôn liệm tình mình
vào huyệt lạnh thiên thu
vì bao nghịch cảnh
phũ phàng ngang trái.
Em đã yêu anh thuở còn thơ dại
chẳng đổi thay lòng
hay vong phụ tình anh...
Vọng kim lang
Nơi chốn phương trời a,
luôn mến yêu quê nhà
Thương nhớ cha mẹ già
nhớ người tình cách a từ lâu
Ai ơi,thấu chăng nỗi lòng
Em hằng nhớ mong về anh...
Chiều về vương sầu u hoài ánh mắt,
Sống trên quê người
cõi lòng nát tan
Mắt luôn chứa chan lệ sầu
Tâm hồn ngẩn ngơ vì đâu.
Môi em phấn son nhạt nhòa,
má hồng thắm tươi mờ phai...
Nhiều đêm tưởng nhớ thương ai,
vấn vương chuỗi ngày bên nhau
Nhớ anh nghe lòng nao nao,
duyên số đôi mình lao đao..
Câu 5
Gió ơi! gió hãy thổi mau
cho em nhắn gởi đôi câu
về quê cha đất tổ...
Nơi đó có người em yêu
vương mang niềm đau nỗi khổ
đêm từng đêm
chan chứa lệ...u...sầu...
Khắc khoải chờ mong
người ở chốn giang đầu...
Mong đàn qụa đen nối cầu Ô Thước
cho Chức Nữ chàng Ngưu
bước đến sông Tương.
Cho người mang mối tình buồn
hòa nhịp đập con tim,
cho cây liền cành
chim uyên ương liền cánh.
Nguyệt lão trớ trêu
se duyên mình nghịch cảnh
nên gãy gánh yêu thương
nửa đoạn đường tình.
Phi vân vỹ
Nhớ...nhớ sao những chiều
Chúng mình gần nhau
đổi trao bao điều.
Giờ đây cách a muôn trùng.
Kỷ niệm ưa mãi còn vấn vương.
Lòng em ai hoài nhớ thương.
Về câu 6
Bước lên e hoa
theo chồng về ứ lạ,
em mang cả tình anh
vùi huyệt lạnh tâm hồn.
Lấy chồng a mấy mùa hoa nở,
Chưa lần về đất tổ quê cha,
yêu sao hình bóng quê nhà
Thương cha nhớ mẹ
tuổi già neo đơn.
hienpham1007 Cảm ơn