[Ngày Xưa Anh Nói]
Ngày xưa anh nói,
anh thương có em thôi
không ai ngoài em nữa
Ngày xưa anh nói,
em như áng mây trôi
theo anh về cuối trời
( Nữ) Muôn kiếp xây đời,
dựng lều hoa bên suối,
sống cho nhau mà thôi
Những lúc sương chiều rơi
Và khi gió lơi
Rồi mùa đông băng giá
em không ngại sầu côi.
(Nữ)Ngày xưa anh nói,
không mơ ước cao sang
hay cung vàng gác tiá
Ngày xưa anh nói,
anh mơ có em thôi
cho tim hoà tiếng đời
Đôi bóng chim trời
quyện vào nhau bay mãi
tới phương xa nào đâu
Đón ánh sao tình yêu
Buồn vui có nhau
Để ngàn câu thương nhớ
xanh thắm màu nhớ thương.
[Con Đường Xưa Em Đi]
(Nữ)Con đường xưa em đi
Vàng lên mái tóc thề
Ngõ hồn dâng tái tê
Anh làm thơ vu quy
Khách qua đường lắng nghe
Chuyện tình ta đã ghi.
(Nữ)Những mùa trăng vu quy
Vì mưa gió không về
Chiến trường anh bước đi
Có nàng hoen đôi mi
Ngóng theo đường vắng hoe
Hỏi còn ai cố tri.
[Sao Chưa Thấy Hồi Âm]
Theo năm tháng hoài mong
thư gửi đi mấy lần đời hồi âm chưa thấy
Anh ơi nhớ rằng đây
còn có em đêm ngày
hằng thương nhớ vơi đầy
Ngày đi người đã hứa
toàn những lời chan chứa
còn hơn gió hơn mưa.
Mỗi tuần một lời thư
kể nghe chuyện thương nhớ,
kể nghe niềm ước mơ
(Nữ)Nhưng anh vắng hồi thư
thế là anh hững hờ
hoặc là anh không nhớ.
Em đâu khác người xưa
ngày lẫn đêm mong chờ
tình yêu nói sao vừa
Từ lâu đành xa vắng
đời trăm ngàn cay đắng
hỏi anh biết hay chăng
Chỉ cần một hồi âm là em mừng vui lắm
Cớ sao anh phụ lòng.
[Nếu Được Làm Người Tình]
Nếu được làm người tình
Lạc vào mắt nai tơ cho hồn bớt dại khờ
(Nữ)Nếu được làm người tình
Đùa tóc trong chiều vắng
Làm gió thoáng môi hôn
Ngàn vì sao trên trời
Nhìn người yêu tôi cười
Thẹn thùng thắm trên môi
Xin gió xa thôi đừng đùa
Làn da tuyết trắng
Làm đôi má thêm hồng.
[Duyên Phận]
Chưa yêu lần nao biết ra làm sao
Biết trong tình yêu như thế nào
Sông sâu là bao nào đo được đâu
Lòng người ta ai biết có dài lâu
Qua bao thời gian sống trong bình an
Lỡ yêu người ta gieo trái ngang
Nông sâu tuỳ sông làm sao mà trông
Chưa đổ bến biết nơi nào đục trong
(Nữ)Rồi người ta đến
theo họ hàng đôi bên
Một ngày nên duyên
một bước em nên người vợ hiền
Bỏ lại sau lưng bầy em ngơ ngác
đứng trông theo mắt đượm buồn
Thầy mẹ vui hơn mà lệ tràn rưng rưng
Dặn dò con yêu
phải sống theo gia đạo bên chồng
Bước qua dòng sông
hỏi từng con sóng
Đời người con gái
không muốn yêu ai được không?
[Đường Tình Đôi Ngã]
Thôi em hãy đi về vĩnh biệt kể từ đây
Còn luyến lưu làm chi,
còn vấn vương làm gì
Ai thật lòng yêu ai,
đến bây giờ mình đã biết
Chuyện tình đôi ta,
em hãy xem là huyền thoại
(Nữ)Anh đừng giận em
kìa dĩ vãng mùa thương
vẫn đẹp như giấc mơ
Trên trời bao ánh sao,
tình ta bấy nhiêu kỷ niệm
Nào ngờ hôm nay
định mệnh chia rẽ đôi ta
Em biết làm sao hơn
Mùi tóc làn môi và thư tình
Anh xin gửi lại em
Với tất cả cuộc vui anh cũng xin trả lại em
Dù mai em theo chồng
Đời đời em vẫn nhớ mãi mối tình đầu tiên
Thôi em hãy đi về khóc chỉ làm buồn thêm
Trời đã khuya từ lâu, càng vắng đêm tạ từ
Mai này thuyền hoa vui đón em về cùng bến khác
Đường đời đôi ta hai hướng đi buồn thật buồn
(Nữ)Anh hiểu lòng em nào ước muốn giàu sang
Bởi tình duyên trái ngang
Em vì chữ hiếu
nên đành câm nín cho đẹp lòng
Chuyện tình đôi ta
Nghẹn ngào trăm đắng muôn cay
thôi vĩnh biệt thiên thu.
[Định Mệnh]
(Nữ)Thôi nhé Anh đừng nhiều hận sầu
Đừng thương tiếc để rồi xa xôi
Đừng trách chi đã lỡ duyên đời
(Nữ)Hai chúng ta đi hai đường
Chuyện thương yêu đâu còn nữa
Ôm ấp chi một định mệnh buồn
Để chua xốt những gì cho nhau
Người bước đi mà nát tan lòng
(Nữ)Ai đứng trông theo ngậm ngùi
Tình yêu mất đi còn đâu.
[Một Lần Dang Dở]
Tình ơi sao tình gieo nhiều nỗi trái ngang
Cho đời lắm ê chề
(Nữ)Tình ơi cuộc đời có bao lâu
Vài lần đắng cay thôi
Coi như mình đã già