Anh không ổn rồi em à…
nước mắt không ngừng phải trào ra
Cơn đau ở phổi này là cung bậc
của dòng cảm xúc không thể tả
Em đang nơi đâu vậy…
có nghe anh gọi em nhiều không
Hay em chỉ đến khi anh bất động
điều đó sẽ khiến em vừa lòng
Anh không hề giỏi thứ gì hết…
chỉ có giỏi nhất là yêu em
Luôn bên em và đợi từng phút
những dòng tin nhắn em chưa xem
Vậy Vậy sự quan tâm ấy nằm ở đâu
bên trong thể xác của mỗi người
Là anh tự cao trong chuyện tình cảm
để tự mình khóc hay bật cười
Vì một lời hứa...em từng hứa
mình sẽ hạnh phúc hơn bất cứ ai
Là sự ganh tị với nhiều người khác
tình cảm này mãi sẽ chẳng đổi thay
Nhưng giờ em đâu rồi….
thật sự lúc này anh bất ổn
Anh cần em nhiều nhưng anh đâu thấy
mặc dù anh đã tìm khắp chốn
Giữa không gian đầy thứ hỗn độn…
anh phải trộn lại những yêu thương
Đôi khi anh cần 1 sự nũng nịu
là để em thương anh hơn bình thường
Anh thừa biết là em khó chịu
với những âm điệu mà anh đắn đó
Nhưng em có nhớ lại 1 câu hứa
là đối với em anh sẽ chẳng thể bỏ
Anh thừa biết anh là nỗi phiền
là sự khó chịu em muốn vứt đi
Anh thừa biết anh là cái nợ
mà em phải mang bên trong tâm trí
Anh thừa biết mình là thằng ngốc
phút chốc lạc lối ở nơi vắng em
Vậy em ở đâu hãy đưa anh về
ngày tháng vui vẻ khi anh có em đi...
Anh cố vì điều gì đó...…
mà anh theo đuổi trong suốt cuộc đời
Anh đang cố giữ 1 cá thể
trên một thế giới có muôn vạn người
Anh cố để xô ý thức
là anh bất lực khi không có em
Nhưng mà thật sự là anh không ổn
hãy giữ anh lại 1 lần với em đi
Anh biết những lời cấm cản
làm em nản anh nhiều phải không
Nhưng em có biết là anh đang cố
cố nhiều lắm để giữ lấy em không
Đôi khi sẽ là vô nghĩa
nếu như anh buộc phải nói thật nhiều
Vậy nên cho dù anh đang không ổn
cũng sẽ ngồi viết những chỗ còn thiếu..
Nhói là việc của anh...…
khi lựa chọn là việc của em
Với những suy nghĩ nghiêng về phía “bạn”
là cách em buộc anh vào giữa đêm
anh thèm cảm giác của hôm ấy...…
là ngày đầu tiên em bước bên anh
Thèm cảm giác em ở phía sau
đưa đôi tay nhỏ ôm chặt khi lạnh
Lúc anh bật run lên vì cơn gió
em xiết bàn tay anh mãi không buông
Vậy cớ làm sao chỉ qua 1 đêm
em lại bất chấp hết những nỗi buồn
Là anh không tốt... anh không ổn....
anh thất bại yếu đuối với em
Nhưng em có biết tất cả việc ấy
chỉ vì anh chẳng thể sống thiếu em
Mặc kệ người đời nói anh lụy...…
mặc những thằng bạn nói anh ngu
Cho dù bỏ mặc đi cả thế giới
chỉ cần 2 ta bên nhau là đủ...
Em cảm thấy quen không….
Em có còn nhớ không
1 lời ghi khắc trong tâm cả 2 anh vẫn in chặt ở trong lòng
dù anh không ổn
Anh thừa biết anh là nỗi phiền
là sự khó chịu em muốn vứt đi
Anh thừa biết anh là cái nợ
mà em phải mang bên trong tâm trí
Anh thừa biết mình là thằng ngốc
phút chốc lạc lối ở nơi vắng em
Vậy em ở đâu hãy đưa anh về
ngày tháng vui vẻ khi anh có em đi...
Anh cố vì điều gì đó...…
mà anh theo đuổi trong suốt cuộc đời
Anh đang cố giữ 1 cá thể
trên một thế giới có muôn vạn người
Anh cố để xô ý thức
là anh bất lực khi không có em
Nhưng mà thật sự là anh không ổn
hãy giữ anh lại 1 lần với em đi
Anh thừa biết anh là nỗi phiền
là sự khó chịu em muốn vứt đi
Anh thừa biết anh là cái nợ
mà em phải mang bên trong tâm trí
Anh thừa biết mình là thằng ngốc
phút chốc lạc lối ở nơi vắng em
Vậy em ở đâu hãy đưa anh về
ngày tháng vui vẻ khi anh có em đi...
Anh cố vì điều gì đó...…
mà anh theo đuổi trong suốt cuộc đời
Anh đang cố giữ 1 cá thể
trên một thế giới có muôn vạn người
Anh cố để xô ý thức
là anh bất lực khi không có em
Nhưng mà thật sự là anh không ổn
hãy giữ anh lại 1 lần với em đi