Tang đại: Cúc tửu đào thuyền quyên dâng kính
Xin tướng quân uống cạn để cho ấm tâm hồn
Hương men nồng tựa hương thắm tình
hê hế hề hê hê hề hê
Hê hế hề hê hê hề hê
Cho ngất ngây… thiếp đẹp lòng
Trai anh tài sánh duyên nhan hồng cho thỏa lòng
Thắm cuộc tình đôi ta kết tóc tơ
Vui hôm nay phụng loan sánh đôi
Ngập ý thơ đẹp tình trúc mai
Ngập ý thơ…. đẹp tình trúc mai .
Phi Loan: Dạ, Quận chúa Phi Loan, xin bái kiến hoàng huynh.
(tức giận)
DẠ QUẬN CHÚA PHI LOAN XIN BÁI KIẾN HOÀNG HUYNH! (tức giận)
DẠ QUẬN CHÚA PHI LOAN XIN BÁI KIẾN HOÀNG HUYNH!
Tang đại: Á Châu lang ơi… có ai tìm chàng kìa
Châu Càn: Ai? Ai mà lải nhải bên tai ta vậy?
Phi Loan: Em! Em là Quận chúa Phi Loan
Tang đại: Hả? Cô Út hả?
Châu càn: Ha ha ha Phi Loan hiền muội, em đến bao giờ?
Phi Loan: Đến từ lúc anh vui say trà rượu!
Ngửa nghiêng cười lơi lả với mỹ nhân!
Anh đã vội quên đi sứ mạng với phụ thân
Và vứt bỏ thâm ân cùng hiền muội
Châu càng: Phi loan!
Tang đại: Châu lang ơi! Người con gái này là ai mà hung dữ quá chừng hà
Mới gặp thiếp lần đầu mà trừng liếc hỗn hào vô lễ làm như là muốn ăn tươi nuốt sống thần thiếp vậy đó
Ah ha ha (khóc) Thiếp sợ quá à
Châu càn: Nín đi nín đi tình nương ơi, được được để đó cho anh
Phi Loan hiều muội!
Phi Loan: Dạ!
Châu càn: Sứ mạng anh đã làm xong
Em chớ vội lo âu
Hãy về đi!
Để cho anh chị vui say yến tiệc
Tang đại: Đó..nghe chưa? Để cho anh chị vui say yến tiệc
Phi Loan: Câm đi!
Ai là anh? Ai là chi?
Hoàng huynh! Anh đừng nên si mê nàng quá mà sẽ lầm kế tà gian
Hãy mau nghe em truyền quân sĩ đuổi nàng
Phường xảo trá chứ không phải là vô tội!
Tang đại: Em vốn phận hoa hèn cỏ dại
Được vào nơi kim mả ngọc đường
Phải giữ tròn đạo nghĩa can thường
Hầu sanh nở lửa hương cho điện hạ
Châu càn: Em thấy không?
Tang đại: Nên tôi nào dám đâu… trèo vói cao
Bởi ai thương phận hồng…ghi lòng ân
Lý nào gây khó khăn..chia đôi ân tình
Nếu cô không thuận lòng… giờ em cáo lui
Châu càn: Nè nè, nàng đừng bỏ đi, khiến ta nhớ ai
Tang đại: Ở đây trong dạ buồn … hiểu lầm nhau
Bóng tùng xin chở che… em luôn bên chàng
Ước mong duyên nợ mình… bền thắm giao
Phi Loan: Hoàng huynh!
Quốc phá gia vong vì nhan sắc
Thân bại anh hùng bởi mỹ nhân
Ngày xưa bao nhiêu kẻ thiệt thân
Xin nghe muội phân trần sau trước
Thương Vương đành mất ngôi…vì mỹ nhân
Bởi Tô nương lộng hành… ngai vàng tan
Lý nào huynh chẳng thông… gương xưa còn
Phá Ngô bang hận tình… bởi đào tơ
Tang đại: Hồng nhan nào giống nhau…sao mắng tui?
Phi Loan: Chớ lẳng lơ dạng hình… kẻ tà tâm
Hãy liền ra khỏi đây… thân mi sanh tồn
Nếu không nghe lệnh thì… đừng trách ta
Châu càn: Phi Loan! Hãy mau ra khỏi nơi đây
Đừng nên nông nổi rẽ chia thâm tình
Anh tức lòng mình em chẳng tồn sanh
Phi Loan: Hoàng huynh!
Châu Càn: Đi ra!
Phi Loan: Hoàng huynh! Hoàng huynh!
Van xin! Anh dùm nghe em
Sa vào quỷ kế, đời anh không còn
Châu càn: Đã bảo không cần chớ lắm lời khuyên aaa
Phi Loan: Hoàng huynh!
Phần số đã đành rồi
Em xin từ tạ lui chân a….
Hứ!