Bắc nam đối nhau,
ngân hà cũng chia cách ngăn
Bao ngày đêm ngóng trông
Dẫu cho khó khăn,
luôn hoài nhớ năm tháng xưa
Tươi đẹp trong ký ức
Ánh dương khuất dần phía xa
Mang màn tối phủ buông xuống
Tình yêu xin để nơi xa,
vẫn mong người quay bước.
Dẫu cho trời đất có vỡ, sơn hà đổi biến
Dung nhan có héo mòn
Vẫn luôn còn tình ái sẽ mãi luân hồi mãi thôi
Thấy bao điều nước mắt với
đau khổ hạnh phúc
Sinh tử chẳng cách chia
Người bên ta cùng đi hết nơi đất trời thế gian.
Nhớ mong ái thương
khuê phòng vắng không tiếng ca
Trăng dường như tối hơn
Mắt luôn ngóng trông,
rơi lệ xuống đôi má kia
Tay hoạ nên bóng dáng
Trái tim hãy đừng lắng lo,
không sợ bão bùng vây lấy
Dù nhân gian ồn nhưng đều tĩnh lặng tựa như nắng
Dẫu cho trời đất có vỡ, sơn hà đổi biến
Dung nhan có héo mòn
Vẫn luôn còn tình ái sẽ mãi luân hồi mãi thôi
Thấy bao điều nước mắt với đau khổ hạnh phúc
Sinh tử chẳng cách chia
Người bên ta cùng đi hết nơi đất trời thế gian.
Dẫu cho thể xác có nát, linh hồn hoá tro
Chân tình không hối hận
Chiếc hôn truyền khắp chốn vẫn luôn nguyện cùng có nhau
Thấy bao điều nước mắt với đau khổ hạnh phúc
Sinh tử chẳng cách chia
Người bên ta cùng đi hết nơi đất trời thế gian.
-------------------------