* * * * Bởi chúng mình thương
bao nhiêu
mảnh đất cằn
mà đời không ngại
đào mấy co n kênh
đắp hồ xây đập
ta nuôi
dòng nư ớc ngọt
để đàn mương nhỏ
t ắm mát quanh năm
ruộng đồng ta thỏ a
m ơ ước
bao ngàn năm.
Kẻ Gỗ là đây
bao năm đợi
tháng chờ
này vùng Đá Bạc
đồi núi l ô nhô
những dòng suối nhỏ
theo sông về vớ i biển
bỏ đồi hoang lại
tro ng nắng trong mưa
để người nên kh ổ
nh ư đất kia cằn khô
Hờ hơ Tay anh phá đá
tay anh đào sỏi
ngồi trong xe ủi
anh nhớ
những ngày hè
chân lội qua khe
em nh ớ mù a đông giá
ta nghe trong đ ó
bao nhiêu là chuyện lạ
ngày ta đi họ c
em nói thích nghề gì.
nay da em nâu
tươ i mà u suy nghĩ
th ấy mùa phượng vĩ
ta ng ỡ gặp mùa thi
cũng ngày phượng nở
hai đ ứa mình ra đi
* * * * Kẻ Gỗ là đây
bao năm đợi
tháng chờ
này vùng Đá Bạc
đồi núi l ô nhô.
những dòng suối nhỏ
theo sông về vớ i biển
bỏ đồi hoang lại
tro ng nắng trong mưa
để người nên kh ổ
nh ư đất kia cằn khô
Hờ hơ Tay anh phá đá
tay anh đào sỏi
ngồi trong xe ủi
anh nhớ
những ngày hè
chân lội qua khe
em nh ớ
mù a đông giá
Ta nghe trong đ ó
bao nhiêu là chuyện lạ
ngày ta đi họ c
em nói thích nghề gì
nay da em nâu
tươ i mà u suy nghĩ
th ấy mùa phượng vĩ
ta ng ỡ gặp mùa thi
cũng ngày phượng nở
hai đ ứa mình ra đi
Hơ hớ hơ
hơ hơ hơ hơ
cuộc đời vẫy gọi
t a nhớ bao lần đi
lần đi.