TRÍCH ĐOẠN HỒ QUẢNG:
HỒ NGUYỆT CÔ HÓA CÁO
PHẦN 2: TIẾT GIAO ĐOẠT NGỌC
----Lyrics: Quốc Cảnh----
---Võ tam tư: Phảnh Phá----
Ngọa Long Cang kỷ Loan Anh đâu sao không thấy a….
Chỉ thấy dưới cờ,
một tên tiểu tử vô danh a….
Gặp Võ tam tư hãy mau hạ mã quy hàng
Bằng không thương thần ta chẳng nhường,…
---Tiết Giao: Tây Sương Ký---
Đừng hòng khoe khoang, Võ Tam Tư ngươi hãy nghe
Đường trào nam nhi tánh danh ta Tiết Giao
Xông phương ba kiếm đao cùng sanh tử,
Kỷ loan anh là cô mẫu ta
vì non sông Đường bang dấn trung
Dù thác lòng vẫn hiên ngang nào sờn
---Võ Tam Tư: ---
Trời già không thương để cho tên Tiết Giao
Đời tàn nên con phải giao tranh với ta
Ông tha con về chứ đừng chinh chiến
Tài con bao mà sao cả gan,
về đi con đừng nên hủy thân
Chạm đến nội Võ tam tư đời tàn
----Tiết Giao: ---
Chớ… có khoe khoang…
Long… Hổ tranh hùng…
Mới biết thấp à… cao…
---Võ Tam Tư: ---
Tiết Giao ơi mạng con đã tới số…
Hãy đỡ lấy thần thương….
Quả là mãnh tướng hùng binh,
ắc là phải nguy nan khó thoát!
---Nguyệt cô: ---
Tướng công đừng khiếp đảm,
đã có thiếp đảm đương
Xin độn binh an tại long đường,
để mặc thiếp xuất chinh báo oán
---Nguyệt cô: Võ Nhị Quy Ải----
Trông qua dáng ai dễ thương,
Hiên ngang với nhung giáp thương
Tỏ… bày, tánh… danh,
hùng anh, làm ơn nói qua họ hàng tên chi
---Tiết Giao:---
Sa trường đây… giao tranh tử sanh
họ hàng… han hỏi tên chi
---Nguyệt cô: Thoại---
Đường tướng thị hà danh tánh,
cảm lai giữ ngã giao phong
Ôi đẹp thật là đẹp,
mĩ miều thay má phấn môi hồng,
Đẹp đẽ bấy mày tằm mắt phượng
---Tiết Giao:---
Hứ! Bớ Nữ tướng kia!
Nơi Châu quốc đã hết trang nam tướng
Võ trào nay sở cậy nữ nhi
Lại vấn kỳ danh tánh hà chi,
Trận thương quyết giao long đấu hổ.
---Nguyệt cô:---
Thôi mà!
Khuyên quân tử mạt cơn thịnh nộ
Đây là phận nữ lưu chẳng chút cưu hờn
Thích tánh danh tỏ nỗi thiệt hơn
Tướng tiểu tốt vô danh bất chiến
---Tiết Giao:---
A …được rồi,
nữ tướng hãy nghe đây!
Tiền cố tổ chinh Đông quá Hải,
Hậu nội tông thoái ấn chinh Tây
Như ta,
từng thúc hung tru diệt cáo bầy,
Ngã tử Tiết, danh Giao tiểu tướng
---Nguyệt cô:---
À! Ông Tiết Giao đây à?
Mỹ danh dữ a…
---Tiết Giao:---
A thôi đi!
Tên họ đã phân rồi,
hãy cùng nhau lực chiến
---Nguyệt cô:---
À khoan!
Người đẹp mà giận làm chi cho mất vẻ khôi ngô
Như thiếp đây tri tổ phụ lòng đầy quyến luyến
Dòng Tiết Gia tam đại công hầu.
Bớ này công tử Tiết Giao ơi!
Duyên bất ngờ cũng bởi tại vì đâu,
ấy bà Nguyệt ông Tơ se chỉ thắm
---Tiết Giao:---
Á thôi! Hương lửa muộn vùi lòng lư ấm,
thói phong tình ong bướm lả lơi
Đừng cười trăng cợt nước lắm lời,
những mèo mả gà đồng đê tiện.
---Nguyệt cô:---
Thôi mà!
Tiếng sỉ mạ lòng không xao xuyến
Thoáng nghe qua như tiếng nhạc ru hồn.
Nè! Ông Tiết Giao nè…
Thiếp không giận chàng đâu,
Hãy thuận cùng đây ta hiệp nhất môn
Trăm năm nguyện thiếp nâng khăn sửa tráp
---Tiết Giao:---
Trong trận dám buông lời phong nguyệt
Chốn quân ba sao không biết thẹn thuồng
Dòng TIết Gia lưu tiếng anh hùng
Phụng thiên tháo diệt trừ phản khấu
Nguyện trảm nể chia đâu, thề phân thây sóc quách
---Nguyệt Cô: Tư Mã Tương Như---
Khoan! Ông Tiết Giao nè!
Trông dáng Giao ôi chàng anh hùng
khiến cho lòng ta yêu
Giao chàng ơi,
sao thấy Giao trong lòng em thấy nao nao
---Tiết Giao:---
Sao buông lời trăng hoa,
làm quần thoa không xấu xa
Mi cùng ta
duyên khó mong giao hòa ta chẳng dung tha
---Hồ Nguyệt Cô:---
Tiết Giao, đức lang…nè!
Giận hờn làm chi,
xin chớ nên cưu thù,
vì tình em đã yêu ai rồi
Nguyện cùng ai kết se chỉ hồng
trọn đời cùng nhau bách niên bạc đầu
Xin chàng hãy trao duyên
Hồ nguyệt cô phân cạn,
khuyên Tiết Giao chàng chớ chối từ
Thiếp cùng chàng long phụng sánh đôi,
duyên ngư thủy đẹp tình song hỷ
---Tiết Giao:---
À thì ra nàng là Hồ Nguyệt Cô à?
Trên thầy đã dạy
bảo gặp Nguyệt Cô ta chớ giao tranh
Cho Nguyệt Cô thỏa chút lòng tình
rồi hãy giả trầm kha phút thống
Trong khi cơn biến động
thừa cơ đoạt ngọc người
Yêu quái sẽ tuyệt đời,
hồ ly quờn y cựu
---Nguyệt Cô:---
Tiết Giao chàng suy nghĩ thế nào mà tâm tư thờ thẫn vậy?
---Tiết Giao:---
Câm lại, miệng buông lời hoa nguyệt,
mặt sao chẳng hổ hang
dẫu líu lo dụ mỗ trăm đàng,
nguyện sống thác cùng nàng một trận
đánh cho tan má phấn,
đánh cho lợt môi son,
để chi thói dâm bồn
để chi loài quế truất
---Tiết Giao:---
Ủa lạ này!
Trên ngựa tỉnh mê mê tỉnh,
dưới cờ không sắc sắc không
Hồn vật vờ dạo chốn du phong,
phách thơ thẩn qua dòng bích thủy
Ủa này!
Ai đi đó thấy hoa nhường nguyệt thẹn
Trực nhìn quốc sắc thiên hương
Ớ này người đẹp kia ơi!
Có phải chăng đó cùng đây là nghĩa tào khương,
Thì hãy đến lại gần ta có chi đâu phòng ngại,
đây cùng đó hòa duyên ngư thủy.
---Nguyệt cô:---
Ấy chàng chớ gieo đào thả lý,
thì thiếp càng e thẹn má hồng
Chỉ sợ ai quen thói bưởi bồng
hoa phai nhạt nửa đường vội chán
---Tiết Giao: Sương chiều---
Không Nguyệt Cô nàng ơi!
Dẫu đá nát vàng tan hay núi mòn, biển cạn
Thì tình Nguyệt Cô, Tiết Giao ta ghi mãi trong…lòng
Thật lòng yêu ai,
chung thủy trọn đời,
không hề quên đó
Xin ai… chớ nghi ngại gì lòng ta
---Nguyệt cô:---
Tiết Giao!
---Tiết Giao:---
Nguyệt Cô nàng!
---Hồ Nguyệt Cô!:---
Vừa nghe qua…
trong lòng như nở hoa,
Chàng yêu em… trọn đời thiết tha
Dẫu có phong ba
Sẽ không chia xa
Tình ta đôi ngã…..
Tiết giao hỡi chàng…
thiếp tin lời tình lang
---Tiết giao:---
Nàng tiên ơi….!
Dáng hoa yêu kiều
Khiến ngất ngây hồn ta như bay bổng
Hãy đến bên ta…nối lại tình yêu
---Nguyệt cô: Thoại---
Tiết Giao!
---Tiết Giao:---
Nguyệt Cô nàng!
Á!!! Ơ! Phi côn quá, Tích chỉ khai
Hải giác tụ sơn nhai,
anh hùng tổn bạch lộ!
Ôi đau quá chết ta rồi!
---Nguyệt cô:---
Tiết Lang!
Điều chi mà công tử rên than,
cạn tỏ lại cho thiếp tường chân dã
---Tiết Giao:---
Cửu bệnh sanh thổ hỏa,
đây là phút thống trầm kha
Dạ chung tình về cõi giới ba,
tình phu phụ không mong tương ngộ
A! chết ta rồi!
---Nguyệt cô:---
Tiết Giao! Tiết Giao! Tiết …Giao!
---Tiết Giao: Ngâm oán---
Ôi sao ta đau nhói cả toàn thân,
Tim gan như lửa đốt kim châm
Trước mắt thấy màu đen bao trùm
Không gian sao ánh thái dương không về a à á a.
Muôn hoa hết tươi cười,
xa lìa chốn dương gian
---Nguyệt cô:---
Tiết Giao!
Cớ sao chia lìa,
ta đành phải ly tan?
---Tiết Giao: Vọng Cổ---
Nguyệt cô ơi gặp gỡ nhau chi để rồi hai ta đôi đàng đôi ngã,
Phút thống trầm kha hoành hoành cơ thể chắc mạng Tiết Giao vĩnh biệt dương…trần
Em ở dương gian còn anh chốn a tỳ.
Những ngờ tình ta vai kề má tựa sống đến bạc đầu oanh yến chung đôi
Ai có ngờ đâu nay phải ly tan vì cơn phút thống trầm kha tái phát
Nguyệt Cô ơi duyên tình mình không vẹn,
anh phải xa lìa người yêu vĩnh viễn.
Ơ, đau quá…!
---Nguyệt cô:---
Tiết Giao…
---Tiết Giao:---
Chết anh rồi Nguyệt Cô ơi!
---Hồ Nguyệt Cô:---
Tiết Giao ơi!
Tiết Giao ơi chàng đừng làm thiếp sợ,
Chàng cớ sao không Tiết Giao?
Tiết Giao ơi!
Thiếp đớn đau nhìn chàng ảo não
mà lòng thiếp đây quặn thắt tơ vò…
Chàng mà thác đi thiếp lỡ một con đò
Phút thống trầm kha bệnh chi không rõ
Chàng hãy phân bày cho thiếp được tường tri
Thuốc thang nào?
Thuốc thang nào có thể cứu mạng Tiết lang?
Em cũng sẽ vì chàng tất cả
Cứu mạng Tiết lang sống còn trên dương thế,
Thì dù mạng này có thác cũng đành cam…
Tiết lang ơi, chàng ơi,
thuốc chi giải cứu cho chàng được hồi sinh?
---Tiết Giao: Ngâm oán---
Tôi nhớ rồi! Tôi nhớ rồi!
Tôi nhớ rằng viên ngọc người nhìn đối hồi sinh
Chẳng cần uống bệnh tình thuyên giảm
A! chết ta rồi!
nhắc đến ngọc người bồi hồi cơn chẳng dứt.
A! Chết ta rồi!
Nếu kiếp này…
Nghĩa duyên chúng ta chẳng nên đôi
chỉ xin kiếp sau tái lai…
Đò âm ty đón đưa anh về…
A!! Ơ đau quá…
---Nguyệt Cô:---
Lệ…sầu…buồn…,
trách hóa công…
Ngài khiến xui chi chuyện tình ta…
---Tiết Giao:---
A! Trời ơi đau quá!
Không có ngọc người ta chết mất!
Ta chết mất Nguyệt Cô ơi!
---Nguyệt Cô:---
Ngọc người! Ngọc người em có!
Dạ dạ…để em đi tìm ngọc người về đây cho chàng.
Chàng đợi em nghe chàng
---Tiết Giao: ---
Ờ, ờ, mau đi, nàng đi mau đi!
---Nguyệt Cô:---
Dạ! Trời ơi! Nếu chẳng may thì kiếp hoa tàn,
Nhưng vì thương bạn, chung tình cho trọn đạo.
---Tiết Giao:---
A! Đau quá! Đau quá Nguyệt Cô ơi!
---Nguyệt Cô:----
Ta… tính sao?
Nên… cứu ai?
Ôi nghĩ thêm đau đầu
Lá lai cơ… cầu,
Ta liều thân cứu nguy Tiết lang…!
Khá tỉnh lại bớ tình lang,
ngọc người em mang đến!
---Tiết Giao:---
Nếu quả thật ngọc người, nàng đưa ta xem thử
Ô, quả thật ngọc người sẽ chữa lành căn bệnh
---Nguyệt cô:---
Chàng ơi, chàng xem rồi, chàng trả lại cho em nha chàng!
---Tiết Giao:---
Nàng yên tâm đi, hết bệnh ta trả lại nàng ngay
---Nguyệt cô:---
Hết đau chưa chàng?
---Tiết Giao:---
À, quên nữa Nguyệt Cô à!
Nàng hãy giúp ta đi tìm về đây cho ta một miếng nước
Để ta bỏ ngọc người vào nước
rồi ta uống nước đó sẽ hết bệnh ngay. Đi đi!
---Nguyệt cô: ---
Thật không chàng!
Em… Em đi lấy nước!
Chàng đừng có đi đâu nha chàng
Ơ…hay là..chàng…chàng đưa viên ngọc lại cho em nha
---Tiết Giao:---
Không được, ta cầm viên ngọc ta đỡ đau rất nhiều
Ơ…Ơ hay nàng muốn ta chết!
Nàng cứ lấy ngọc lại đi!
---Nguyệt cô: ---
Dạ không không không!
Tiết lang ơi chàng cứ giữ ngọc đi để…để thiếp lấy nước
Ơ chàng…chàng …chàng nhớ chàng đừng làm rớt ngọc,
Nếu mà bể ngọc thì chết…
chết người ta tội lắm nghe chàng
---Tiết Giao:---
Nguyệt cô đà đi khuất,
ta lấy được ngọc người
Âu dùng mã lướt xông,
trở về nơi Đường quốc
---Nguyệt cô:---
Tiết lang ơi đã có nước đem về rồi nè Tiết lang
Tiết lang à! Tiết lang ơi!
Chàng đâu rồi Tiết lang!
Hả! Tiết lang! Bớ Tiết lang….!
Không toàn thân xác, kinh hồn kinh hồn
Chuyện trăm năm luyện bán cầu khôn,
Sai một phút tan trường phong nguyệt!
Tiết lang…!
---Nguyệt cô: (Xung Trận)---
Tiết giao! Trả ngọc lại cho em! Tiết Giao!
Giao ơi vì sao nỡ đành tâm, tình yêu ban đầu Giao đã quên
Thương ai thiếp đây trao ngọc quý
Không thương nữa thôi sao đành gieo khổ đau
Tiết giao! Trả ngọc lại cho em mà, Tiết Giao!
---Tiết Giao:---
Yêu tinh đừng nên đến gần ta, Nhà ngươi mong hại ta chết oan,
Sư ông mách ta thâu ngọc quý
Hồ ly hết mong chi sống còn trên thế gian
---Nguyệt Cô:---
Cúi trăm lạy Giao lang dùm thương, thứ tha dùm kiếp hoa hồng nhan
---Tiết Giao:---
Chớ than khóc ta nào nghe, yêu quái buông ra lời van xin
Ta sẽ cho mi thành chồn tinh muôn loài lánh xa
---Nguyệt cô:---
Giao hỡi Giao sao đành quên duyên mình hỡi anh!
---Tiết Giao: ---
Yêu quái hãy xem đây!
---Nguyệt cô: ---
Không! Không! Tiết Giao!
Không….! Tiết Giao ơi!
----Ticy Loan – thanks!----