Đi Đi bao lâu sao ta chẳng chẳng thấy nhau
Lạc nhau giữa những mê cung và nổi đau
Ta đành để mất nhau
Sài gòn mưa rơi
Mưa rơi rơi trên lối ta đi
Sao cơn mưa không xóa đi hết những
Nổi đau về em trong con tim của ta
Last time
Anh đã
Cố gắng thật mạnh mẽ mạnh mẽ với
Những ngày dài khi không em không em
Mọi thứ nơi đây thật lạnh lẽo kể
Từ ngày em đi khuất xa trong đêm trong đêm
Căn phòng bây giờ chỉ 1 màu trắng xóa
Những kỉ niệm đôi ta tại sao nó ngắn quá
Anh vẫn nhớ lắm những chiếc hôn
Em thường nhẹ đặt lên ở trên má trên má
Tiếng nói
Và tiếng cười vẫn còn vang vãng đâu đây
Đâu đây
Vẫn yêu em như ngày
Mà chắc giờ này em cũng đâu hay đâu hay
Con đường dài chỉ 1 mình anh bước
Mang đi theo những kỉ niệm vài năm trước
Hình bóng em vẫn còn động lại trong
Con tim anh không thể nào quên được quên được
Biển xanh ngoài kia là bao la
Vậy khoảng cách của ta là bao xa
Trả lời đi em hay khoảng cách
Tình yêu của ta chỉ gói gọn trong câu ca
Anh nhớ từng nụ hôn đôi ta
Và mùi hương của em trên mái tóc mái tóc
Thời gian ngắn ngủi dễ trôi qua
Nhìu khi nhìn lại rồi
Anh phải bật khóc bật khóc
Anh không thể nào kiềm chế được những
Giọt nước mắt những lăn trên mi trên mi
Anh cũng đã làm như lời
Em nói là phải nên quên em đi
Nhưng anh không thể nào quan được quan được
Không phải vì con tim anh yếu đuối
Mà em là hình xăm trong tim anh nên
Anh không thể quên nổi em ah
Đi Đi bao lâu sao ta chẳng chẳng thấy nhau
Lạc nhau giữa những mê cung và nổi đau
Ta đành để mất nhau
Sài gòn mưa rơi mưa rơi rơi trên lối ta đi
Sao cơn mưa không xóa đi hết
Những nổi đau về em trong con tim của ta
Trong đêm tối có chút nắng chợt rút sang 1 bên
Trong tim nói có điệp khúc nó chỉ mang 1 tên
Ngày anh đi
Ngày anh đi
Em xóa nụ cười trên khuôn mặt
Ngày anh đi
Ngày anh đi
Là ngày giọt lệ giận lây và buông mắt
Em lại đếm bao nhiêu sự cô dơn
Cô dơn quanh quẩn chỉ trong 4 góc tường
Em phải nếm bao nhiêu hương vị đắng
Của những loài cây anh trồng sau góc vườn
Anh vẫn mãi trầm lặng như
Nốt đô em thì lại thanh hót như nốt mi
Anh tìm kiếm bóng ai di góc
Phố mặc kệ đằng sau có ai theo gót đi
Gót đi
Em ngắm hoàng hôn đang che
Nắng vì lúc đó cô đơn đang trở lại trở lại
Em nhớ anh nói anh vẫn yêu em
Dù em có bỏ anh vì khờ dại
Em không thể đợi anh như chức
Nữ vì thật sự anh không phải ngưu lang
Tình mùa hạ chỉ mình em cất giữ thì
Anh không thể cản được mùa thu sang thu sang
Mưa rơi từng hạt tích tắc bên hiê
N nhà như muốn nhiễu
Nặng cả đôi vai đôi vai
Con đường thêm cũ chiều buông nắng
Hạ cũng chỉ có bóng hình em ngồi lại ngồi lại
Anh sẽ mãi là mặt trời và em mãi là mặt trăng
Ta chờ ngày nhật thực để trời tìm lại đươc trăng
Ta đua trên đường dài để cơn mưa tìm được nắng
Đơn giản là đoạn khúc để em tìm lại được anh
Đi Đi bao lâu sao ta chẳng chẳng thấy nhau
Lạc nhau giữa những mê cung và nổi đau
Ta đành để mất nhau
Sài gòn mưa rơi
Mưa rơi rơi trên lối ta đi
Sao cơn mưa không xóa đi hết những nổi
Đau về em trong con tim của ta