Anh tưởng đã quên...nhưng không...khi say còn mãi nhắc
Từng kỉ niệm đẹp lưu giữ trong lòng... thước phim trăm đời buộc phải cắt
Anh tưởng phải quên rồi chứ...làm gì để nỗi nhớ dứt đây ?
Quen rồi vết xước cắt...anh đâu quan ngại việc đứt tay
Một người rời đi không lời nói...để một người đau từng tế bào
Tâm tình không tự lừa dối... nên đâu thể tìm người thế vào ?
Nơi ấy có hay ở nơi này... hoài niệm anh thêu dệt trăm chương ?
"Hận"........trời nỡ chia cắt mình âm dương
Anh từng thù ghét bản thân ngày đó mỗi khi nhớ lại mình cãi nhau
Giá như anh tốt hơn nữa...đâu phải hối hận đến mãi sau
Sao anh không quên, tìm người khác...để nội tâm mình được đổi mới
Chắc em ghét anh lắm nhờ ?....khi biết anh khóc vào mỗi tối
Trả lời anh đi mà..ôm anh như những ngày trước đi
Đừng bỏ anh một mình nơi này...anh không quen nổi việc ướt mi
Căn phòng hạnh phúc hôm nào... giờ sao chỉ toàn khói thuốc lá ?
Em ơi...viễn cảnh này sao nhói buốt quá
- Chúc cả nhà online và nghe nhạc vui vẻ -
Hai thế giới chẳng thể dung hòa... người đời thường gọi là âm dương
Trăm giấc mộng em vẫn không chắc... sẽ được gặp lại người thân thương
Tình yêu này em gửi anh... không hẹn anh ngày sẽ lấy lại
Nhưng mà phải đóng phí... mỗi năm 2 lần sẽ tấy lại
Em thương cho tụi mình... phải quên ước ao được ở cạnh
Không thể lưu lại từng cái xoa đầu... sưởi ấm khi trở lạnh
Nghiện thanh âm sẽ không còn tốt... mỗi khi muốn ngăn chặn đêm
Em thực sự không muốn biết... nước mắt anh có vị mặn thêm
Cả đời là bao lâu... khi mang ưu sầu vào trong mắt.
Thước phim đôi mình đã hết rồi.... sao anh đợi mãi vẫn không tắt ?
Không nợ nhau gì cả... áo hoa người khác sẽ khoác lên
Cũng dưới danh nghĩa là vợ anh... chỉ khác người và khác tên
Khi trái đất thôi xoay vòng... mình sẽ gặp lại ở quỹ đạo khác
Kể nhau nghe hạnh phúc như nào...nắm tay cùng dạo mát
Nhất định phải mang theo nụ cười... cải thiện giấc ngủ cho sâu hơn
Lần sau em đợi anh... bên nhau chắc chắn sẽ lâu hơn