E: Từ xa tôi về phép
Hai.. mươi bốn giờ
tìm người thương trong người..thương..
A: Chân nghe quen
từng viên sỏi đường nhà
Chiều nghiêng nghiêng nắng đổ
Và người yêu đứng chờ
ngoài đầu ngõ.. bao giờ..
E: Cửa tâm tư là mắt
Nên khi đối mặt
chuyện buồn dương gian lẫn mất
A: Đưa ta đi
về nguyên thuỷ loài người
Mùa yêu khi muốn ngỏ
Vụng về ngôn ngữ tình
làm bằng dấu đôi..tay..
ĐK
Bốn..giờ đi, dài thêm bốn.. giờ về
Thời gian còn lại
anh cho em tất cả em ơi
E: Ta đưa ta, đến vùng tuyệt vời
Đêm lạc loài.. giấc ngủ.. mồ..côi..
Người đi chưa đợi sáng
Đưa.. nhau cuối đường
sợ làm đêm vui rũ xuống..
A: Thương quê hương
và bé nhỏ tình này
Ngậm trong đôi mắt đỏ
Vì mình mười sáu giờ
bỏ trời đất bơ..vơ..
E: Những ngày chưa nhập ngũ
Anh hay, dắt em về
vùng.. ngoại ô có cỏ bông may
Ở đây im vắng thưa người
còn ta với.. trời..
Thời gian vào đêm
rừng sao là nến
khói sương giăng lối cỏ..quen..
A: Tóc mây thơm mùi cỏ..
Đưa anh thoát xa dần
vùng trần gian với những ưu tư
Cỏ may đan dấu chân tròn
đường đi bước mòn
Sợ khi người đi
để thương để nhớ
tiếng yêu đương ai nỡ chối.. từ
ĐK:
E: Đường hành quân
nắng cháy da người
Tuổi vui thiếu vui
vẫn thương mình thương đời
A: Nhiều khi trong giấc mộng
mồ côi kêu tên.. em.
Kêu chỉ một..tên..
E: Những ngày anh đi khỏi
Xin em chớ đi lại
vùng.. tình yêu lắm bẫy nhân gian
Để đêm khói thuốc tay vàng
tìm nhau thấy gần
SC: Ngủ trên cỏ may
thường khi vào tối
nhớ hương may nhớ cả.. người..
E: Theo.. dấu hài người về xa..
đi khi quê hương thù hằn
Đêm trông mặt trời
từng mặt trời rơi sáng ven.. đô..
A: Ngồi.. biên thư, gửi anh chốn đó
Lạnh đêm nay
lạnh không phải lạnh vì..gió..
E: Thư.. đến từng nẻo người qua
văn non đôi câu vụng..về..
Khi chưa được về
đọc thư tình anh nhớ tôi nghe..
A: Đường anh đi, vì yêu đất sống
Đường tôi đi
còn yêu khắc khoải không.. ngừng..
E: Đời nhiều mơ nên vẫn mơ
Khoảng cách đâu xa
tầm tay đợi.. chờ
A: Cho nên trót đã
một lần ta biết.. ta.
Tuy muộn màng
nhưng mặn nồng
E: Ta.. bước chậm vào đường yêu
nên khi ưu tư thật nhiều
Đôi.. khi hỏi lòng
chuyện..lâu dài yêu có vui.. không..
A: Mình cho nhau thời gian trắng đó
Buồn hay vui
đời xui bất chợt đâu ngờ
E:Mình cho nhau thời gian trắng đó
Buồn hay vui
đời xui bất chợt đâu ngờ
SC: Mình cho nhau thời gian trắng đó
Buồn hay vui
đời xui bất chợt
đâu.. ngờ..