…0:39
Ngày ưa
tôi có quen một người em gái nhỏ,
Tuổi đang mười sáu
mái tóc chấm ngang vai,
Tình như nụ hoa
nở trong lòng đời ngọt ngào,
Rồi yêu thương ai đem
ghép cho đôi tim non,
Ðến uân qua cho nhau thấy nao nao,
Ai thương yêu ai,
đó chỉ là tình của mỗi con người.
Có người con gái,
đông về đan áo ấm ra sa trường
Ước mơ không nhiều,
mong niềm vui bé đến phương trời a
Ai đi trong giá lạnh
chẳng nghĩ chuyện người đan áo
Một vừng trăng ẻ bóng chia đôi
Áo đan chưa rồi,
lỡ mưa đông về giá lạnh người đi.
Thôi chia tay nhau từ đấy
nghe nước mắt quay quanh
Biết lỡ yêu đương
sẽ đau thương suốt cả một đời
Nhưng mấy khi tình đầu,
kết thành duyên mong ước.
Mấy khi tình đầu
kết tròn mộng đâu anh?
Người đi..di ngoài phố ,
chiều nắng tắt bên sông
Người đi đi ngoài phố
bóng dáng ưa mịt mùng
Thành ghế đá chiều công viên
ngày ưa ,ngày ưa đã hết ròi.
…..3:08
Ngày mai ..em đi
Biển nhớ tên em gọi về
Gọi hồn liễu rũ lê thê
Gọi bờ cát trắng đêm khuya.
Ngày mai..em đi
Đồi núi nghiêng nghiêng đợi chờ
Sỏi đá trông em từng giờ
Nghe buồn nhịp chân bơ vơ.
B: Ngày mai ..em đi
Biển nhớ em quay về nguồn
Gọi trùng dương gió ngập hồn
Bàn tay chắn gió mưa sang.
B&C: Ngày mai… em đi
Thành phố mắt đêm đèn mờ
Hồn lẻ nghiêng vai gọi buồn
Nghe ngoài biển động buồn hơn.
….4:30
Thuở ấy a ưa
có một nàng một nàng thiếu nữ
Một đóa hoa hồng
tình phơi phới tuổi mới trăng tròn
Cuộc đời hồng nhan cay và đắng
thôi thì lắm trái ngang
Bao nhiêu trai làng ..yêu nàng
Đi theo in nàng tim vàng
Nàng vẫn ..không màng
Thi ơi Thi ơi Thi,
Thi biết biết không Thi ?
Khi con tim yêu đương
là sống với đau thương
Khi con tim yêu đương
là chết với u sầu
Thì Thi đã biết
cớ sao Thi buồn
Nàng đã trót yêu yêu một chàng
một chàng nghệ sĩ
Tình hỡi ơi tình chàng đã có
đã có gia đình
B&C: Người đời cười chê
cho tình đó như là gió với trăng
E sao duyên mình không thành
Như bao cô nàng thất tình
Nàng khóc một mình
Thi ơi Thi ơi Thi,Thi
biết biết không Thi ?
Khi con tim yêu đương
là sống với đau thương
Khi con tim yêu đương
là chết với u sầu
Thì Thi đã biết cớ sao Thi buồn
Tôi kể người nghe
đời Lan và Điệp,
một chuyện tình cay đắng
Lúc tuổi còn thơ
tôi vẫn thường mộng mơ
đem viết thành bài ca
Thuở ấy
Điệp vui như bướm trắng,
say đắm bên Lan
Lan như bông hoa ngàn,
thương yêu vô vàn,
nguyện thề non nước
sẽ không hề lìa tan
Chuông đổ chiều sang ,
chiều tan trường về,
Điệp cùng Lan chung bước
Cuối nẻo đường đi, đôi bóng hẹn
mùa thi Lan khóc đợi người đi
Lần cuối gặp nhau, Lan khẽ nói,
thương mãi nghe anh,
em yêu anh chân tình
nếu duyên không thành,
Điệp ơi Lan cắt tóc
quên đời vì anh
Nàng mang tên là La Lan
La Lan người ứ cô mang
Chưa yêu đương chưa đau thương
Nên …nàng chưa biết buồn
Nàng La Lan vẫn ngây thơ
Vui say điệu múa côtô
Tay trong tay, cô quay quay
Chưa biết yêu là gì
…..