Ca cổ: Người Tình Không Đến
Nhạc: Thượng Ngàn
Cổ: Lâm Hữu Tặng
Tb: Huỳnh Trang
Beat: Đẳng Tài Tử
NHẠC
Tôi quen biết anh
giữa một đêm thật tình cờ.
Sân ga vắng thưa người
và ngoài kia vẫn mưa rơi.
Tình chưa thành lời
vì còn ngại tình gian dối.
Rồi ta đã quen nhau
và cho nhau phút hẹn hò.
Còi tàu vang lên
xé màn đêm
thật hãi hùng.
Bên nhau phút giây này
sợ ngày mai
cách xa nhau.
Sợ câu tạ từ
và sợ đường
tình hai lối.
Thì tôi chỉ xin anh
nếu yêu
mình nên thật lòng.
Chuyện yêu đương
thương thương
nhớ nhớ lạ thường.
Đường tôi về đêm nay
gió khuya
lạnh buốt đôi vai.
Ánh đèn thật buồn
cô đơn càng rét mướt.
Nhớ người thật nhiều
đành gọi thầm tên thôi.
Ánh đèn thật buồn
cô đơn càng rét mướt.
Nhớ người thật nhiều
đành gọi thầm… tên… thôi.
CÂU 1-Ga nhỏ đêm nay
vắng bóng hình ai
nên gió heo mây
càng thêm rét mướt.
Bóng nhỏ bơ vơ
thẫn thờ đếm bước,
trời đất vào thu
lướt thướt sương... gầy.
Kỷ niệm vẫn còn đây
thương nhớ mãi đong đầy.
Ngày ấy nơi đây
tình cờ ta gặp gỡ.
Ga vắng đêm buồn
trời trở gió heo mây(-).
Ánh mắt người trai
như chất men cay,
làm đắm say
trái tim người con gái.
Đôi tay nhỏ giữa canh dài
bỡ ngỡ tìm nhau.
Và mình đã gửi trao
bao lời hẹn ước(-)...
PHI VÂN ĐIỆP KHÚC (đoạn sau)
Sân ga,
đêm dài trôi qua.
Chúng ta đôi đường,
tàu về muôn phương.
Trông theo
bóng ai qua màn sương.
Tâm tình
lòng nghe vấn vương.
Lời yêu thương
thiết tha cùng trao.
Mong ngày
sau ta có nhau.
Như trầu cau
sắc son trọn đời.
Thu về
nghe tiếng mưa buồn rơi.
Nhớ ai phương trời
em tìm về sân ga…
CÂU 5- Ga vắng đêm nay
heo may giăng lạnh,
bóng nhỏ đêm sâu
như quạnh nỗi mong chờ.
Mấy lượt
tàu về sân ga,
sao người cũ vẫn mịt mờ.
Bến tình bơ vơ
vì thuyền tình không trở lại,
Cho thương nhớ u hoài
làm tê tái bờ mi(-).
NHẠC
Tôi theo lối xưa
đến tận nơi
mình hẹn hò.
Hôm nay
phố đông người
ngại ngùng tôi
đứng trông anh.
Đợi qua từng giờ
lòng càng
bồi hồi xao xuyến.
Và tôi bước bâng khuâng
vì chua cay
lẫn thẹn thùng.
Trở lại sân ga
đón tàu tôi
về một mình.
Bao nhiêu
ước mơ đầu
chìm vào
con nước trôi mau.
Tình yêu là mộng
thành bọt bèo
vào mây khói.
Tàu đêm vẫn âm u
mang người tình
vào thiên thu.
VỀ CỔ (ra xề câu 5)
Đường về đêm nay
mưa bay nhòa nhạt,
Ước mộng chung đôi
tan tác giữa tim sầu(-).
DẠ KHÚC
Đêm… cứ trôi,
lẽ loi… em về
Nhớ ai
não nề mưa rơi,
cố nhân ơi
câu thề phôi phai.
Ai chờ ai,
ai nhớ ai
từng đêm dài.
Ai vì ai
lòng u hoài.
Lạnh lùng vòng tay,
sương gầy
giăng sầu hồn ai?
Nghe bên ngoài
trời trở gió heo may.
Đêm dài miền xa
sân ga buồn
chỉ còn mình ta.
VỀ CỔ (ra xề câu 6)
Chỉ một mình ta
cô đơn thầm lặng,
con tàu đêm nay
chở nặng nỗi u hoài(-)
Đường tình yêu
có mấy dặm dài(-),
Sao em mãi bước
giữa đọa đày đắng cay?
Người tình
không đến đêm nay,
heo may trở lạnh
nghe hồn tái tê(-).