Thoại:
A : wow... con nhà ai
mà dễ thương
quá trời quá
đất vậy ta?
Chậm chậm lại
làm quen
em gì ơi?
Đi từ từ cho anh
hỏi thăm chút xíu....
có được không em?
E : Ớ... Cái anh này,
nãy giờ làm cái gì
đi theo người ta hoài vậy?
Uhm... mà anh
muốn hỏi gì?
Ca:
A : Này cô em dễ thương,
tan trường về
sao đi nhanh quá.
(liên quan gì anh)
Coi chừng kẻo vấp
phải đá
mà quàng phải dây.
(Kệ người ta)
Thôi để anh đây
xin đưa em về.
(hổng thèm)
Dù cho đường có
mấy xa,
Dù cho trời nắng
hay mưa.
Anh cũng đưa em về
muốn được làm quen
với em. (Xía)
E : Người ta quen gì anh
cớ sao lại
buông câu đưa đón.
Những lời ong bướm lả lơi
"cô bé kia ơi"
như mấy chàng trai
hay gặp bên đường...
Nào là trông "em
thấy quen quen",
nào là anh đây
"thấy thương thương"
Để bao cô gái
lỡ yêu khóc đêm trường
Những lời đường mật
từ trót lưỡi đầu môi....
A: Ôi cuộc đời
ai giống ai đâu,
bàn tay năm ngón
có ngắn ngón dài.
E: Hỏi ai lấy thước
mà đo lòng người.
Đã bảo không cần
sao cứ bước
theo người ta,
Lỡ bà con thấy
mét mẹ cha đánh đòn.
Em còn bé lắm anh ơi,
để mai mốt lớn
em sẽ cho,
(em sẽ cho cái gì)
em sẽ cho,..
(em nói lẹ lên đi...)
em sẽ cho đưa về!
Thoại:
A: ý trời ơi vậy mà
nãy giờ làm anh
mừng hụt hà!.
E: Đã bảo rồi,
sao anh cứ theo
người ta hoài vậy?
A : Anh muốn đưa
em về để được
làm quen với em mà...
E: Em còn nhỏ
lo tập trung học hành,
chưa nghĩ tới chuyện
yêu đương trai gái đâu!
Xin anh tránh ra
để em đi về.
A: Em...đi
chậm chậm thôi,
coi chừng té...
E: Kệ người ta.
Ca:
A : Này cô em dễ thương,
tan trường về
sao đi nhanh quá.
(liên quan gì anh)
Coi chừng kẻo vấp
phải đá
mà quàng phải dây.
(Kệ người ta)
Thôi để anh đây
xin đưa em về.
(hổng thèm)
Dù cho đường có
mấy xa,
Dù cho trời nắng
hay mưa.
Anh cũng đưa em về
muốn được làm quen
với em. (Xía)
E : Người ta quen gì anh
cớ sao lại
buông câu đưa đón.
Những lời ong bướm lả lơi
"cô bé kia ơi"
như mấy chàng trai
hay gặp bên đường
Nào là "trông em
thấy quen quen",
nào là anh đây
"thấy thương thương"
Để bao cô gái
lỡ yêu khóc đêm trường
Những lời đường mật
từ trót lưỡi đầu môi....
A: Ôi cuộc đời
ai giống ai đâu,
bàn tay năm ngón
có ngắn ngón dài.
E: Hỏi ai lấy thước
mà đo lòng người.
Đã bảo không cần
sao cứ bước
theo người ta,
Lỡ bà con thấy
mét mẹ cha đánh đòn.
Em còn bé lắm anh ơi,
để mai mốt lớn
em sẽ cho,
(em sẽ cho cái gì)
em sẽ cho,..
(em nói lẹ lên đi...)
em sẽ cho đưa về!
A: ý trời ơi vậy mà
nãy giờ làm anh
mừng hụt hà !
A: Ôi cuộc đời ai
giống ai đâu,
bàn tay năm ngón
có ngón ngắn ngón dài.
E: Hỏi ai lấy thước
mà đo lòng người.
Đã bảo không cần
sao cứ bước
theo người ta,
lỡ bà con thấy
mét mẹ cha đánh đòn.
Em còn bé lắm anh ơi,
để mai mốt lớn
em sẽ cho,
(cho cái gì dạ),
em sẽ cho...
(em nói lẹ đi mà....)
em sẽ cho đưa về....
Thoại:
A : Ý....
trời ơi tức quá.
Vậy thôi cho anh
biết nhà em số mấy?
Đường nào?
Hay số phone
của em cũng được?
Để mai mốt anh biết
mà còn tìm
đến em nữa chứ?
E : Ý chết tía em
tới đón em kìa,
thôi, tạm biệt anh nha.
A : Ơi... mà em ơi,
em..chưa..
cho anh biết tên mà....
E : Em tên.......á hihi
A : Người ơi
gặp gỡ làm chi?
Trăm năm biết
có duyên gì hay không?