Nhạc:
Nữ: Chiều xưa phai nắng
dấu mòn đưa lối.
Nam: Soi bóng chung đôi
mà hóa chia phôi.
Sương lạnh chiều đông
vươn tiếng thở
Nữ: Của người
nguyện đợi chờ,
nghẹn ngào giờ tiễn đưa.
Chợt thấy lòng như
rớt giữa hư vô.
Nam: Đưa tiễn nhau đi
ngại những đêm mưa.
Đêm chập chờn buông
lên giấc ngủ
Nữ:
Em vẫn thường gặp anh
như lúc xưa nơi sân trường.
Câu 1:
Nam: Như ngày xưa
đôi ta vẫn gặp nhau
nơi sân trường vắng lặng,
gió thổi nhẹ hàng phượng vĩ
rung rinh lá mình ngồi
bên nhau nhìn nắng
rụng bên... thềm. (-)(-)
Đẹp biết bao nhiêu
thời tuổi ngọc êm đềm. (+)
Tình trong sáng
như tâm hồn mới lớn,
đâu nghĩ đến một ngày
hai đứa phải xa nhau. (SL)
Nữ:
Không sóng gió
trong tình yêu tuổi mộng.
Hai đứa đi về
chiều sớm bên nhau.
Nam:
Đâu ngờ yêu rồi
phải khổ đau,
rồi xa cách,
rồi nghẹn ngào đưa tiễn.
Câu 2: (Giong Nhạc):
Nữ:
Chiều xưa phai nắng
dấu mòn đưa lối.
Soi bóng chung đôi
mà hóa chia phôi.
Sương lạnh chiều đông
vươn tiếng thở.
Kẻ tiễn đưa
thề nguyện đợi chờ. (-)(-)
Đưa tiễn nhau đi
xứ lạnh mịt mờ. (+)
Nam: Anh đi rồi
em về quạnh quẽ,
sợ đợi chờ sợ cả
những giấc mơ. (SL).
Nữ: Sợ những phút giây
êm đềm hai đứa bên nhau,
đêm chập chờn
vương lên giấc mộng.
Tỉnh giấc ra
chỉ mình em một bóng,
hiu quạnh đau buồn trong
sương lạnh chiều đông....
Nhạc:
Nữ:
Anh lên đường trăm hướng.
Nam:
Em ở lại sầu thương.
Nữ:
Buốt giá câu thơ
những lúc đêm buồn.
Ướp cánh hoa xưa
vẫn nhớ hương chờ.
Nam: Mà đành câm
nín nghẹn ngào.
Nữ:
Mười năm mơ kết
mây thành hoa trắng.
Nam:
Mây vỡ, hoa tan
tàn giấc mơ hoa.
Nữ:
Anh hãy về đi
đêm giá lạnh.
Vẫn nghe nồng hơi ấm
Nam:
Của tâm hồn tròn mơ.
Câu 5: Nữ:
Anh hãy về đây
đêm giá lạnh,
ta bên nhau lòng nghe
nồng hơi ấm mình quên đi
tình một thuở đã chia... lìa. (-)(-)
Tay trong tay
ta nối lại từ đầu. (+)
Em nói anh nghe
những ngày dài thương nhớ.
Nam:
Anh kể cùng em chuyện
sương gió trời xa. (SL)
Nữ:
Nhưng đến bây giờ
hai đứa vẫn xa xôi,
ngày tái ngộ vẫn
còn là mộng tưởng.
Nam:
Anh lên đường
đi về trăm hướng.
Em chờ mong
héo hắt một phương sầu./-
Câu 6: Nam:
Mới ngày nào giờ
thắm thoát đã mười năm.
Hơn mười năm
mình đợi chờ xa vắng.
Nữ (Giọng Nhạc):
Mười năm mơ kết
mây thành hoa trắng.
Nam:
Mây vỡ, hoa tan
tàn giấc mơ hoang.
Nữ:
Anh hãy về đây
đêm giá lạnh.
Nam:
Vẫn nghe nồng hơi ấm,
của tâm hồn tròn mơ.
Câu 6 (tiếp theo):
Nữ: Cúc hé đôi môi
những tháng năm chờ đợi,
ướp cánh hoa xưa mà
chìm đắm trong nghẹn ngào...
Nam :
Thương biết bao nhiêu
người yêu bé nhỏ.
Thương nhớ đợi chờ
đăng đẳng mười năm.
Nữ:
Mười năm thương nhớ đợi chờ.
Biết đến bao giờ
đẹp giấc mơ xưa./.