Trong tay anh cầm chỉ có 1 đóa hoa
nên cửa nhà em anh chỉ đứng, và ngó qua
không dám lại gần
không phải do anh sợ chó
mà ở căn hộ đó…
em còn mẹ và có ba
biết là 2 người đó
không muốn 2 ta thành đôi
biết là tiền chưa có
chắc phải về để dành thôi
xe đạp là thứ duy nhất…
. anh dùng nó chạy tới lui
điều kiện anh cũng không có…
còn tương lai thì tối thui
yêu em nhiêu lắm…
đĩa làm sao với được hạc
không lẽ mang hết tiền túi….
đi đánh bài để cược bạc
biết đâu ăn hên
hốt về tay vài trăm củ
ông già em mới cho phép
anh tìm em để ăn ngủ
tiếc thây anh không phải bác sĩ hay kỹ sư
nên gia đình em khóa cửa thật kĩ dữ…
thôi chắc đành chúc người sau sẽ bên em..
sông cho hạnh phúc
chào em cô mỹ nữ!
Ôi tình xưa đã phai
nay bàn tay nàng đan với ai
Em giờ đây nỡ quen mối tình thơ ấu
Thôi đành mang đớn đau
cho người vui trọn đến kiếp sau
Riêng mình tôi ôm lấy ngàn nỗi đau
Em giờ đây đã quên
bởi vì tôi nghèo sao với lên
Bao ngày thơ đã qua chỉ là dĩ vãng
Thôi thì tôi chúc em
duyên trầu cau đẹp đôi với nhau
Con đường chia hai ngã đành cách xa
Con đường chia hai ngã đành cách xa
Con đường chia hai ngã phải cách xa