Nếu lúc ấy em lung lay em buông tay
Em từ chối những vận may
Chắc có lẽ khi buông xuôi em chơi vơi
Một thế giới riêng trên đời
Thực ra em biết
Mà vờ như câm điếc
Điều em tha thiết
Giờ lại đi quá xa
Vì em muốn giữ
Mình cho quá khứ
Chỉ riêng mình em
Cứ luyến tiếc cho hai ta khi chia xa
Không còn lý do vị tha
Chắc có lẽ nên buông tay thôi anh ơi
Vì nước mắt em rơi rồi
Rơi vào vòng tay người đan siết
Rơi vì em không còn tha thiết
Rơi cùng tình yêu dần đang chết
Em biết em đang rơi tự do
Không cần trời sao đầy lấp lánh
Không còn niềm tin và kiêu hãnh
Em chẳng cần thêm một đôi cánh
Dù em biết em đang rơi tự do
Những ký ức theo cơn mưa
Như đang rơi rơi vào giấc mơ từng đêm
Giấu nước mắt khi chia ly em ra đi
Bằng tan vỡ trong êm đềm
Người thương em nhất
Người làm em đau nhất
Người cho em khóc
Rồi lại lau xót xa
Vậy nên em giữ
Mình cho quá khứ
Trước khi nhận ra
Rơi vào vòng tay người đan siết
Rơi vì em không còn tha thiết
Rơi cùng tình yêu dần đang chết
Em biết em đang rơi tự do
Không cần trời sao đầy lấp lánh
Không còn niềm tin và kiêu hãnh
Em chẳng cần thêm một đôi cánh
Dù em biết em đang rơi tự do
Nếu lúc ấy em không lung lay
Lúc ấy em không buông tay
Nếu cứ nếu lặp lại từng ngày
Vậy thì ai sẽ vì em
Nếu lúc ấy em không lung lay
Lúc ấy em không buông tay
Nếu cứ nếu lặp lại từng ngày
Để rồi mình rơi giữa màn đêm
Nếu lúc ấy em không lung lay
Lúc ấy em không buông tay
Nếu cứ nếu lặp lại từng ngày
Thì mình vẫn như đứa trẻ thôi
Nếu lúc ấy em không lung lay
Lúc ấy em không buông tay
Nếu cứ nếu lặp lại từng ngày
Làm thành giọt nước mắt em rơi
Không cần trời sao đầy lấp lánh
Không còn niềm tin và kiêu hãnh
Em chẳng cần thêm một đôi cánh
Dù em biết em đang rơi tự do