Ngồi buồn nhìn hoa rơi
Nghe tả tơi nỗi niềm đắng cay
Tình ta đắp xây bao ngày
Nay chỉ còn trong miền ký ức
Người đành lòng ra đi
Cho nỗi đau căng sầu đôi mi
Quên rồi tiếng yêu ngày xưa
Anh ơi ân tình
nỡ đem bán mua vậy sao
Sầu này làm sao vơi
Men đắng cơn say
Sao chẳng quên sầu
Sầu càng dâng thêm
Đau xé con tim
Người hỡi vì sao?
câu ước hẹn ngày xưa vẫn còn
Nay ngoảnh mặt người đi sao đành
Đắng chát trên môi chén rượu nồng
Tìm quên trong chén men say
bỏ trôi ngày tháng
Vẫn không lau sạch
bóng hình của anh
Ở trong tim này
sao người đành tâm
Anh hỡi anh
Đớn .. đớn đau tim này
anh nào hay
Bởi tôi yêu người
yêu nhiều lắm
Nỡ sao đem tình
ra đùa trêu
Để lòng tôi nát tan
Thôi từ nay
chấp nhận ôm đắng cay...
Ngồi buồn nhìn hoa rơi
Nghe tả tơi nỗi niềm đắng cay
Tình ta đắp xây bao ngày
Nay chỉ còn trong miền ký ức
Người đành lòng ra đi
Cho nỗi đau căng sầu đôi mi
Quên rồi tiếng yêu ngày xưa
Anh ơi ân tình
nỡ đem bán mua vậy sao
Sầu này làm sao vơi
Men đắng cơn say
Sao chẳng quên sầu
Sầu càng dâng thêm
Đau xé con tim
Người hỡi vì sao?
câu ước hẹn ngày xưa vẫn còn
Nay ngoảnh mặt người đi sao đành
Đắng chát trên môi chén rượu nồng
Tìm quên trong chén men say
bỏ trôi ngày tháng
Vẫn không lau sạch
bóng hình của anh
Ở trong tim này
sao người đành tâm
Anh hỡi anh
Đớn .. đớn đau tim này
anh nào hay
Bởi tôi yêu người
yêu nhiều lắm
Nỡ sao đem tình
ra đùa trêu
Để lòng tôi nát tan
Thôi từ nay
chấp nhận ôm đắng cay...
Thôi từ nay
chấp nhận ôm đắng cay...