Bóng chiếc thoi
đưa ánh mắt long lanh
Trời đất Hà Tây
tay em dệt lụa
Sữa trắng Ba Vì,
thóc vàng khu Cháy
Hồn thơ Nguyễn Trãi
dệt thành vần
Sông Tích sông Đà
giăng lụa mênh mông
Đan Phượng ơi!
Quê hương người gái đảm
Đồng hợp tác xanh tươi
cấy cầy thẳng tắp
Anh phi công bàng hoàng
ngỡ mình bay trên gấm vóc
Hà Tây !
Cửa ngõ Thủ Đô!
Áo giáp chở che
ngàn năm bền vững
Ngăn bầy giặc Mỹ
vẫn đục bầu trời
Hà Tây !
Vọng gác Thủ Đô!
Cô gái Suối Hai
chàng trai Cầu Giẽ
Giữ lấy màu xanh biếc
cho tấm lụa thanh thiên
Hà Tây...
2. HẠ THƯƠNG
Hạ ơi, anh xa em mấy mùa phượng rồi
mà lòng ngỡ như
mình vừa xa cách ngày hôm qua.
Lối xưa có còn
những tà áo trắng tung bay,
cho anh ngây ngất ngày ngày
bên người tình yêu nhỏ bé.
Hạ ơi, anh xa em xa tuổi học trò,
hỏi người tình xưa
giờ còn thương nhớ người anh trai.
Đã hơn những chiều hẹn hò,
anh đón anh đưa,
bên nhau quấn quýt từng giờ.
Ôi tình yêu rót mật thành thơ.
Mùa hạ về, vắng anh chắc em sẽ buồn,
lối hẹn lối hò còn ai
để đưa em đường vẫn lối dài.
Anh yêu em
cũng trong một mùa phượng đỏ
mà giờ đây ta đã xa rồi,
chợt lòng nghe buồn mênh mang.
Giờ đây anh bôn ba khắp nẻo đường đời,
lòng nặng niềm thương
về người em gái nhỏ miền quê.
Anh sẽ trở về
trong mùa phượng vỹ đơm hoa,
anh em vui tuổi ngọc ngà
ta bỏ đi nỗi buồn ngày qua.
Anh sẽ trở về
trong mùa phượng vỹ đơm hoa,
anh em vui tuổi ngọc ngà
ta bỏ đi nỗi buồn ngày qua.
3. THƯƠNG QUÁ VIỆT NAM
Em nghe gì không hỡi em
Con chim nó hót vang đầu hè
Em thấy gì không hỡi em
Con chim nó múa trên cành tre.
Hót đi chim hót đi chim
Hót cho mặt trời hồng quê ta
Hót đi chim hót đi chim
Hót cho đời nhọc nhằn trôi xa.
Chim trên đồng chim trên non
Chim tung cánh xóa tan sương mù
Chim trong hồn chim trong tim
Ôi thương quá tiếng chim Việt Nam.!
Hoa cúc vàng trên sân anh
Xinh như áo mới em ngày nào
Hoa nắng hồng trên quê anh
Xinh như má thắm em ngày xanh.
Nắng lên đi nắng lên đi
Nắng lên hồng nụ cười quê em
Nắng lên đi nắng lên đi
Nắng lên hồng ruộng mạ xanh thêm.
Hoa tìm người hoa yêu thương
Hoa thơm ngát thế gian đêm buồn
Hoa trên đồi hoa trên môi
Ôi thương quá cánh hoa Việt Nam!
Bao nhiêu đèn bao nhiêu hoa
Bao nhiêu nến thắp lên trong hồn
Yêu quê Mẹ yêu quê Cha
Yêu luôn những mái tranh làng xa.
Thắp tim lên thắp tim lên
Thắp cho tình người dậy trong ta
Thắp tim lên thắp tim lên
Thắp cho mặt trời dậy trong ta.
Yêu thương người yêu thương ta
Yêu luôn những thú hoang rừng già
Yêu bạn bè như yêu ta
Ôi thương quá trái tim Việt Nam!
Trăng sáng ngời trên môi hoa
Trăng lên tiếng hát vui đêm già
Trăng sáng ngời trên non xa
Trăng xua bóng tối trong hồn ta.
Sáng lên trăng, sáng lên trăng
Sáng cho ngưởi tìm về bên nhau
Sáng lên trăng, sáng lên trăng
Sáng cho tình ngưởi nở đêm sâu.
Trăng muôn đời trăng muôn nơi
Trăng đem bóng mát cho muôn người
Trăng thanh bình trăng yên vui
Ôi thương quá ánh trăng Việt Nam!
4.. LỐI NHỎ VÀO ĐỜI
Anh sẽ là dòng sông
Để em là biển rộng
Anh sẽ là gió lộng
Để em là mây bay
Anh sẽ là nắng mai
Để em là hoa đỏ
Anh sẽ là Lối Nhỏ
Để em bước vào đời
Đời em là chim én bay
Đời em là hương tỏa đâu đây
Đời em là bình minh rực cháy
Đời em là hạnh phúc tràn đầy
Đời em là câu hát ru
Đời em là sáo diều vi vu
Đời em là tình yêu bốc cháy
Anh đã cho em mùa xuân này
5.. XIN LÀM NGƯỜI HÁT RONG
Cũng đành xin làm người hát rong
Chỉ mong đời không chê trách
Chỉ mong chuyến xe muộn màng
Không dừng sớm khi đang rong chơi.
Cũng đành xin làm người đến sau
Để nghe niềm đau phía trước
Tình như chiếc môi dịu ngọt
Treo hờ hững trên cây hoang đường.
Thôi đành xin về lại quê xưa
Thôi đành đi về dòng sông đó
Từ bao năm chân phiêu lãng quên quay về
Từ bao năm em như mãi ngủ mê
Như mây chiều như mây chiều để cơn gió đưa
Cũng đành xin làm người đến sau
Để nghe niềm đau phía trước
Tình như chiếc môi dịu ngọt
Treo hờ hững trên cây hoang đường
Thôi đành đi về lại quê xưa
Thôi đành đi về dòng sông đó
Từ bao năm chân phiêu lãng quên quay về
Từ bao năm em như mãi ngủ mê
Ơ ơ ơ ơ ơ
tiếng ru hời ngày xưa
6.. TÌNH THẮM DUYÊN QUÊ
Tình nồng thắm xuyên qua bao mái tranh
Ngọt ngào dâng hương vương mái tóc xanh
Những tình mặn mà là những tình đơn sơ
Quê tôi vẫn đẹp đẹp mấy tình ngây thơ
Chiều làng quê say sưa trong tiếng ca
Người làng quê yêu bông lúa thiết tha
Những mẹ già ngồi
chom che lụa xóm dưới
Rung rung môi cười
như thuở còn đôi mươi
...
Em ơi khoan hò khoan,
trên sông con đò ngang
Khoan ơi khoan hò, em về chăm lo
Việc nhà thóc lúa, vun vườn cà liếp dứa
Em ơi khoan hò khoan,
lúa chín tô mồ hôi
Bao ê trề tới mùa đơm bông
Khơi ngàn lối sống,
gặt nhanh ta gánh về
Chiều tàn rơi trên đê nghe tiếng ai
Hẹn hò nhau vui duyên thắm gái trai
Tiếng hò chơi vơi khi trăng ngà lả lơi
Đêm khuya rộn ràng
bao tiếng chày buông lơi
Hàng dừa cao in mơ soi bóng sông
Mộng ngày mai say sưa những ước mong
Gái miền sông Hương
hẹn trai miền Cửu Long
Hai ta ước thề
xây thắm tình duyên quê.
7.. THƯỞ BẠN ĐẦU
Cho anh về thăm lại
bến đò xưa nhiều kỷ niệm.
Xa xôi nhiều năm rồi
lòng vẫn nhớ tình vẫn thương.
Xưa trên cùng chuyến đò
tình chợt đến khi tuổi vừa yêu
Bao nhiêu là mộng mơ
tình như thơ ôi thuở ban đầu
Lơ thơ hàng tre già
nắng chiều nghiêng đàn trâu về.
Xa xa từng cánh cò
chập chờn bay về tổ ấm.
Trên con đường quen thuộc
ngày nào tôi vẫn đứng chờ em.
Nay lối mòn ngày xưa
còn mình tôi thơ thẩn trong chiều
Thời gian như nước qua cầụ
Tình yêu vỗ cánh bay xa
Thương em người gái quê
tình trắng trong như những hạt sương.
Trăm năm một chữ yêu
làm đảo điên bao kẻ dại khờ.
Em ơi một chữ thương
một chữ yêu ta giữ cho bền lâu
Không duyên phận với nhau
hẹn kiếp sau ta sẽ chung tình.
Nay em về chốn xa
đèn kết hoa giăng lối người qua
Anh quay về nẻo xưa
tìm chút hương sưởi ấm linh hồn.
Trong bể đời hắt hiutình vẫn ru anh giấc ngủ saỵ
Bên em giờ pháo bay
kiệu lắc lư ngựa vàng em về dinh.