Về Hậu Giang nhé em !
về nơi chốn đưa nôi thuở nào
Về Hậu Giang nhé em !
dù mưa nắng sớm trưa dãi dầu
Về Hậu Giang em ơi !
đưa nhau về nơi miền quê xưa
nghe tiếng ru êm đềm
dí dầu ai nở quên nhau.
Về Hậu Giang nhé em !
dòng sông cũ bóng trăng lửng lờ
Về Hậu Giang nhé em !
đò neo bến bao năm vẫn chờ
giọng hò ai bâng khuâng
nghe sâu nặng nổi niềm xa quê
sông có khi vơi đầy ân tình....
có thể...nào...phai...
Về Hậu Giang nhé em !
về với chốn đưa nôi
như thuở nào còn bé..bỏng....
Về với nhịp võng đong đưa
giữa trưa hè kẻo kẹt
bên tiếng Mẹ ầu ơ...
sâu lắng...nặng.....
.....ân.....
....tình....
Về với dòng sông
soi kỉ niệm đời mình.
Về với quê hương
bao đời chung thủy,
như câu hát dí dầu
ai nỡ quên nhau.
về với xóm làng xưa
dẫu còn gian khó,
mà ngọt bùi
cùng san sẻ cho nhau.
Sáng đẹp tình người
giữ vẹn trước sau,
dù ai có đi xa
vẫn hoài mong thương nhớ.
Về với đồng xanh
thương cánh cò bay lã,
càng thương Mẹ ngày xưa
vất vả trăm chiều.
một thời
khói lửa đạn bom
thôn xóm tiêu điều.
Như con đò neo dẫu bão giông
vẫn bền lòng chặt dạ,
tin tưởng đợi chờ
ngày biển lặng sóng yên.
Nhớ ngày nào
trên đất Phương Ninh,
cọng rau rừng
sẽ chia ấm tình đồng chí.
Hậu Giang ơi !
qua rồi thời gian khó,
sao vẫn đong đầy
nổi nhớ miên man.
Thương sao...
mảnh đất Hậu Giang nghĩa tình
san sẽ cùng nhau ngọt bùi
chia nhau gian khó
giữ vẹn một lòng thủy chung...
Thương sao !
cánh cò bay trắng đồng vàng
đất lành cây trái dịu ngọt
về lại quê xưa
để thương để nhớ
miên man giọng ...hò.
Câu hò
điệu lý thân thương,
dẫu xa vẫn mãi
vấn vương trong lòng.
Hậu Giang ơi.!
dòng sông thơ mộng,
vẫn ngày đêm
xuôi chảy giữa hồn tôi.
Mình cùng về
Hậu Giang em nhé,
về với tiếng ru hời
ai nỡ nào quên.//