Ôi! Buồn quá 
Khoảng khắc tâm tư cô đơn một chiều vội vã 
Ôi! Chờ mong 
Có biết anh đang nơi đâu vui hay buồn không? 
Và ngỡ làm mơ, mà sao khi tan vỡ tràn trề nhung nhớ 
Ôi! Làm ơn 
Đừng nói chi thêm những lời làm tim đau nhói 
Ôi! Phiền não 
Sao cứ chiếm lấy thân em chẳng buồn rời khỏi 
Đêm từng đêm, 
khờ dại dăng đầy thêm, dày vò trách móc 
Giờ giữa đêm bật khóc, giữa đêm gục ngã 
Nỗi cô đơn ùa về khi riêng tôi với ta 
Giữa đêm chìm sâu, tổn thương mình đau 
Cần một ai cạnh bên hiểu thấu 
Giờ giữa đêm bật khóc, giữa đêm vụn vỡ 
Giữa đêm thẫn thờ dại khờ mơ trong giấc mơ 
Đến khi nào vơi, biết không buồn ơi? 
Đến lúc quên nhau thôi, chan chứa nguôi ngoai rồi 
Ôi! Buồn quá 
Khoảng khắc tâm tư cô đơn một chiều vội vã 
Ôi! Chờ mong 
Có biết anh đang nơi đâu vui hay buồn không? 
Và ngỡ làm mơ, mà sao khi tan vỡ tràn trề nhung nhớ 
Ôi! Làm ơn 
Đừng nói chi thêm những lời làm tim đau nhói 
Ôi! Phiền não 
Sao cứ chiếm lấy thân em chẳng buồn rời khỏi 
Đêm từng đêm, 
khờ dại dăng đầy thêm, dày vò trách móc 
Giờ giữa đêm bật khóc, giữa đêm gục ngã 
Nỗi cô đơn ùa về khi riêng tôi với ta 
Giữa đêm chìm sâu, tổn thương mình đau 
Cần một ai cạnh bên hiểu thấu 
Giờ giữa đêm bật khóc, giữa đêm vụn vỡ 
Giữa đêm thẫn thờ dại khờ mơ trong giấc mơ 
Đến khi nào vơi, biết không buồn ơi? 
Đến lúc quên nhau thôi, chan chứa nguôi ngoai rồi 
Giờ giữa đêm bật khóc, giữa đêm gục ngã 
Nỗi cô đơn ùa về khi riêng tôi với ta 
Giữa đêm chìm sâu, tổn thương mình đau 
Cần một ai cạnh bên hiểu thấu 
Giờ giữa đêm bật khóc, giữa đêm vụn vỡ 
Giữa đêm thẫn thờ dại khờ mơ trong giấc mơ 
Đến khi nào vơi, biết không buồn ơi? 
Đến lúc quên nhau thôi, chan chứa nguôi ngoai rồi 
Đến khi nào vơi, biết không buồn ơi? 
Đến lúc quên nhau thôi, chan chứa nguôi ngoai rồi