Ngỡ tình sâu nghĩa nặng, mây mù lại phủ giăng,
Lẳng lặng reo rắc áp đặt, khiến tình cảm chia cắt.
Anh hiếu thắng bỏ mặc, em ngậm ngùi cay đắng,
Dù bền chặt cũng dở dang, em lầm lũi than vãn.
Em còn những thiếu sót, đang cố gắng hoàn thiện hơn,
Anh toan tính thiệt hơn, chuyện nhỏ con xé thành lớn.
Không thể nào chịu nổi, anh cắt tơ hồng làm đôi,
Muốn về phương trời mới, quãng đời sẽ sáng ngời.
Ta chỉ là người xưa, quan tâm nhau làm gì nữa?
Em gục đầu nghiêng ngửa, trời cao thấu nỗi lòng, đổ mưa.
Phải cự tuyệt đôi lứa, đau thương âm thầm đẩy đưa,
Tim của em tan rửa, như đang đứng ngay trên đống lửa.
Ta từ nay chấm hết, dừng chân tại một hồi kết,
Em giữ lại đường nét, tạm biệt ánh nhìn trìu mến.
Nơi đại lộ anh đến, em mong anh sẽ bình yên,
Đừng phũ phàng đay nghiến, để em sống những ngày lương thiện.
Em còn những thiếu sót, đang cố gắng hoàn thiện hơn,
Anh toan tính thiệt hơn, chuyện nhỏ con xé thành lớn.
Không thể nào chịu nổi, anh cắt tơ hồng làm đôi,
Muốn về phương trời mới, quãng đời sẽ sáng ngời.
Ta chỉ là người xưa, quan tâm nhau làm gì nữa?
Em gục đầu nghiêng ngửa, trời cao thấu nỗi lòng, đổ mưa.
Phải cự tuyệt đôi lứa, đau thương âm thầm đẩy đưa,
Tim của em tan rửa, như đang đứng ngay trên đống lửa.
Ta từ nay chấm hết, dừng chân tại một hồi kết,
Em giữ lại đường nét, tạm biệt ánh nhìn trìu mến.
Nơi đại lộ anh đến, em mong anh sẽ bình yên,
Đừng phũ phàng đay nghiến, để em sống những ngày lương thiện.
Ta chỉ là người xưa, quan tâm nhau làm gì nữa?
Em gục đầu nghiêng ngửa, trời cao thấu nỗi lòng, đổ mưa.
Phải cự tuyệt đôi lứa, đau thương âm thầm đẩy đưa,
Tim của em tan rửa, như đang đứng ngay trên đống lửa.
Ta từ nay chấm hết, dừng chân tại một hồi kết,
Em giữ lại đường nét, tạm biệt ánh nhìn trìu mến.
Nơi đại lộ anh đến, em mong anh sẽ bình yên,
Đừng phũ phàng đay nghiến, để em sống những ngày lương thiện.