Tân cổ: LẺ BÓNG
Tân nhạc: Anh Bằng
Cổ nhạc: SG Yên Lang
Đăng bài : TranTran1307
****Chúc các bạn
ca hát vui vẻ****
Nhạc:
Nam: Có người hỏi tôi
tại sao ưa ca bài ca
sầu nhớ thương ngắm
trăng mờ hoàng hôn.
Ưa đi lặng lẽ trong những
đêm gió mưa u buồn,
mà nghe cô đơn.
Nữ: Thường viết dòng tâm tư,
vào những chiều úa.
Thương cành thu lá đổ
thương mùa đông nức nở!
Thương cung ve rền
trong nắng gọi hè bơ vơ!
Câu 1:
Nam: Hỡi cô hàng quán
bên sông hãy cho tôi
một bình rượu nhỏ.
Để tôi được ngồi đây
nhìn ánh trăng vàng úa
và uống vài chung rượu
hàn huyên thầm lặng
giữa khuya... này. (-)(-)
Nữ: Viễn khách ơi,
tại sao lại mang
tâm sự u hoài. (+)
Nam: Tôi muốn đối diện
với đêm trường hiu quạnh,
muốn nhặt ánh trăng vàng
nhuộm ướt lá rừng thu. (SL)
Nữ: Có phải chăng viễn
khách xót đau tình cũ,
mượn giang hồ đốt
cháy cả thời gian.
Nam: Tôi lìa xa phố chợ
xuôi ngược lang thang,
tạm dừng bước trên
những chặng đường thiên lý./-
Câu 2:
Nữ: Quán nghèo bên sông
của em nghèo xơ xác.
Chỉ còn một vài bình
rượu lạt, sợ sẽ không làm
ấm dạ khách giang hồ.
Nam: Rượu vài chung thôi
cũng quên lãng thương sầu.
Nữ: Bàn tay em vụng về
khi rót rượu, rượu không
nồng chắc viễn khách
chẳng say đâu.(SL)
Nam: Từ độ ra đi tôi
đã say đường gió bụi,
rượu cạn trăm bầu tôi
thèm uống cả vầng trăng.
Nữ: Trăng sẽ tàn khi
rượu vừa cạn chén,
xin viễn khách đừng
gởi mộng vào trăng!/-
Nhạc:
Nữ: Còn thương còn nhớ
đường xa ai
gian khổ phong trần.
Tạm quên vui khi
tuổi thanh xuân năm
tháng giữa non ngàn.
Mộng lòng ra đi
là giữ yên bờ cõi.
Một đời nguyền hy sinh
hạnh phúc riêng người ơi!
Biết bao giờ thôi,
Nam: Nói sao cạn lời. Tình tôi mến người?
VỌNG CỔ:
Câu 5:
Nữ: Rồi một ngày mỏi bước
dừng chân chán chê
cuộc đời dung rủi.
Viễn khách sẽ trở lại
quê xưa và tìm lại
mái gia… đình. (-)(-)
Nam: Tôi chẳng có quê xưa
và cũng chẳng có gia đình.
Nữ: Không lẽ suốt
cuộc đời làm bèo dạt,
không lẽ suốt một đời
làm kiếp xa xôi? (SL)
Nam: Tôi yêu quê hương
nên suốt đời phiêu bạt,
quyến luyến từng đợt khói
chiều quyện mái nhà tranh.
Nữ: Và những bến sông
với con đò nghèo cũ kỹ,
chở nặng đầy khoang
tình cảm nối hai bờ./-
Câu 6:
Nam: Cô hàng quán ơi!
Trăng khuya sắp ngủ
vùi sau đỉnh núi,
rượu cạn bầu tâm sự
cũng đầy vơi. Sáng mai
đây tôi lên đường thật sớm,
tiếp tục cuộc hành trình
trên muôn ngã của quê hương.
Nữ: Viễn khách đi rồi
quán hàng em
thêm trống trải,
trăng bên trời vàng võ
lạnh từng đêm.
Nam: Cô hàng đã quen
với cuộc đời lẻ bóng,
tôi cũng bơ vơ luân lạc
chốn hồng trần. (SL)
Nữ: Sáng mai đây khi
núi rừng còn say ngủ.
Nam: Tôi đã lên đường
về một phía trời xa.
Nữ: Chúc viễn khách được
bình yên trong mộng ước.
Đợi thanh bình trên
đất nước quê hương./.
***TranTran1307 Cám ơn***