Có phải tiền kiếp
Ta đã gặp người
Hay do là ngẫu nhiên trong đời
Chung linh còn ngân
Cớ sao duyên phận
Để mình vừa gần vừa quá xa
Trong cả nhân gian
Chẳng có điều gì
Vô tâm bằng trái tim của người
Yêu thương càng sâu
Nỗi đau càng đầy
Lòng càng đắng cay
Trăng ơi trăng sáng mãi ngàn sau
Nhưng hoa có thắm mãi được đâu
Trời xanh sao cứ trêu đùa
Để trọn đời chẳng thể nào được bên nhau
Tình chôn giấu trong tim
Chẳng thể nào nói ra
Bàn tay giữ cả trời đất
Nhưng lại không thể giữ lấy một tình yêu
Chẳng thể giữ được một người
Chỉ vì một chữ yêu
Mà đau đớn nhói lòng
Chỉ mong được tan ra thành mây khói
Tình chôn giấu trong tim
Chẳng thể nào nói ra
Dành tất cả thời gian ấy
Bên người nhưng chỉ đổi lấy
Vô vàn nước mắt với những vết thương này
Chỉ vì một chữ yêu
Phải mang trăm nỗi sầu
Suốt cả ngàn năm
Trăng ơi trăng sáng mãi ngàn sau
Nhưng hoa có thắm mãi được đâu
Trời xanh sao cứ trêu đùa
Để trọn đời chẳng thể nào được bên nhau
Tình chôn giấu trong tim
Chẳng thể nào nói ra
Bàn tay giữ cả trời đất
Nhưng lại không thể giữ lấy một tình yêu
Chẳng thể giữ được một người
Chỉ vì một chữ yêu
Mà đau đớn nhói lòng
Chỉ mong được tan ra thành mây khói
Tình chôn giấu trong tim
Chẳng thể nào nói ra
Dành tất cả thời gian ấy
Bên người nhưng chỉ đổi lấy
Vô vàn nước mắt với những vết thương này
Chỉ vì một chữ yêu
Phải mang trăm nỗi sầu
Suốt cả ngàn năm
Chỉ vì một chữ yêu
Phải mang trăm nỗi sầu
Suốt cả ngàn năm