Những bối rối nắm lấy tay em
Ở chốn miên man
Nhưng thật ra em đang mơ mộng
Ở nơi thiên đàng
Tại vì anh không yêu em
Hay tại vì em cứ yêu anh
Rằng mình suy hay là
Đang ngu ngốc vậy
Đưa lời ca đưa tình ta
Vào trong chiếc lá
Mùa thu đi lại đến
Mùa đông đi qua
Em vẫn nơi này
Sẽ mãi nơi này
Ngồi hát cùng cây guitar
Hát về anh nhớ mùi hương nước hoa
Hát về em nhớ vị mặn nước mắt
Và hát về ta nhớ đến đoạn kết
Của bộ phim nghĩ là
Sẽ chẳng có hồi kết
Những gì nói từ anh em vứt đi
Như là cái cách yêu của anh bây giờ
Em quá mơ mộng
Em vẫn mong đợi nhưng
Thật lòng anh như đại dương bao la
Thấy em trên con thuyền bé
Nơi có sóng xô bờ
Em chẳng thể đi xa
Không biết ngoài kia
Đã bao nhiêu con sóng
Với thuyền ai ghé qua
Chịu đựng được như vậy thôi anh ơi
Với em đây là lần cuối
Tiếc nuối trong vai
Em vẫn là người yêu
Nhưng thương thì lại thiếu
Đại dương bao la rộng lớn
Cho mình cô đơn
Đan đôi tay vào
Anh đi không vẫy tay chào
Như cơn mưa rào
Đến bất ngờ xong
Thì nó lại đi bất chợt
Và cơn gió lướt nhẹ qua
Cho chạm sâu vào nỗi nhớ
Em không mơ mộng
Nhưng em vẫn luôn hy vọng
Nơi đâu đấy ở biển rộng
Anh có thể nghe những lời em nói
Từ xa những thứ vừa qua
Cho anh được phần nào
Cảm thấy em còn hay
Hát về anh nhớ mùi hương nước hoa
Hát về em nhớ vị mặn nước mắt
Và hát về ta nhớ đến đoạn kết
Của bộ phim nghĩ là
Sẽ chẳng có hồi kết
Những gì nói từ anh em vứt đi
Như là cái cách yêu của anh bây giờ
Em quá mơ mộng
Em vẫn mong đợi nhưng
Thật lòng anh như đại dương bao la
Thấy em trên con thuyền bé
Nơi có sóng xô bờ
Em chẳng thể đi xa
Không biết ngoài kia đã
Bao nhiêu con sóng
Với thuyền ai ghé qua
Chịu đựng được như vậy thôi anh ơi
Với em đây là lần cuối
Tiếc nuối trong vai
Em vẫn là người yêu
Nhưng thương thì lại thiếu
Đại dương bao la rộng lớn
Cho mình cô đơn
Đại dương ơi tiếng ai
Vẫn còn ngoài khơi
Anh lặng thinh như chẳng hề nghe thấy
Điều em nói giá như em chưa hề nói
Đại dương ơi mạnh mẽ
Cũng phải đến lúc thôi
Lúc em buông lời ca
Cho anh đi thật xa
Em chẳng thấy đau thật mà
Thật lòng anh như đại dương bao la
Thấy em trên con thuyền bé
Nơi có sóng xô bờ
Em chẳng thể đi xa
Không biết ngoài kia đã
Bao nhiêu con sóng
Với thuyền ai ghé qua
Chịu đựng được như vậy thôi anh ơi
Với em đây là lần cuối
Tiếc nuối trong vai
Em vẫn là người yêu
Bhưng thương thì lại thiếu
Đại dương bao la rộng lớn
Cho mình cô đơn