Ngàn mây đầy sương gió, bình yên ở nơi đó
Biết khi nao về đây
Tựa như là duyên số, đoạn kiếp xa lìa nhau
Bóng hình nào đã xa
Ngày sương mù giăng kín, biệt ly đành câm nín
Chẳng thể tìm thấy nhau
Em cũng chẳng hay biết, người dứt lòng đi tiếp
Còn anh mãi hoài mong.
Khi hai ta tỉnh dậy mỗi sớm mai
Nắng trĩu xuống bờ vai
Bận lòng này anh mong sẽ chóng phai
Duyên đôi ta chắc đã sai.
Rồi mai em đi mãi, duyên ta thành hai
Ngày nhuộm màu ngang trái.
Mưa kia rơi mãi, tháng năm nhạt phai
Khoảng trời nào thiếu bóng ai
Rồi mai em đi mãi, tâm tư thành hai
Lòng còn chờ em mãi
Mong yêu em hoài, luôn thương em hoài
Dù đôi ta từng phôi phai
Khi hai ta tỉnh dậy mỗi sớm mai
Nắng trĩu xuống bờ vai
Bận lòng này anh mong sẽ chóng phai
Duyên đôi ta chắc đã sai.
Rồi mai em đi mãi, duyên ta thành hai
Ngày nhuộm màu ngang trái.
Mưa kia rơi mãi, tháng năm nhạt phai
Khoảng trời nào thiếu bóng ai
Rồi mai em đi mãi, tâm tư thành hai
Lòng còn chờ em mãi
Mong yêu em hoài, luôn thương em hoài
Dù đôi ta
Rồi mai em đi mãi, duyên ta thành hai
Ngày nhuộm màu ngang trái.
Mưa kia rơi mãi, tháng năm nhạt phai
Khoảng trời nào thiếu bóng ai
Rồi mai em đi mãi, tâm tư thành hai
Lòng còn chờ em mãi
Mong yêu em hoài, luôn thương em hoài
Dù đôi ta từng phôi phai