Tần Khánh
Chốn phi trường, tan biệt ly,
Anh vẫn thấy bóng em đứng yên không về,
Trên bờ mi
Hoen lệ cay
Em khóc vì mất anh
Khóc chi người cho lòng đau
Sao nỡ khóc lúc hai đứa không chung đường
Khi ngày qua trao lời yêu
Em chẳng nhìn đến anh.
Vì sao như thế hỡi em
Bởi anh thật tâm yêu người
Khi mà tình của anh không một lần dối gian
Mà sao em luôn đùa vui,
Chẳng cần biết anh đang buồn
Người nhẫn tâm quay gót theo tình nhân
Rồi khi anh muốn bước đi
Trái tim vùi chôn ân tình
Em quay về muốn anh cho một lời thứ tha
Giờ đây khi em nhận ra
Ở đời chỉ anh yêu người
Tình yêu anh dành cho em
Đã biết khóc rồi sao.
Chốn phi trường, ta biệt ly
Anh vẫn thấy bóng em đứng yên không về,
Trên bờ mi
Hoen lệ cay
Em khóc vì mất anh
Khóc chi người cho lòng đau
Sao nỡ khóc lúc hai đứa không chung đường
Khi ngày qua trao lời yêu
Em chẳng nhìn đến anh.
Vì sao như thế hỡi em
Bởi anh thật tâm yêu người
Khi mà tình của anh không một lần dối gian
Mà sao em luôn đùa vui,
Chẳng cần biết anh đang buồn
Người nhẫn tâm quay gót theo tình nhân
Rồi khi anh muốn bước đi
Trái tim vùi chôn ân tình
Em quay về muốn anh cho một lời thứ tha
Giờ đây khi em nhận ra
Ở đời chỉ anh yêu người
Tình yêu anh dành cho em
Đã biết khóc rồi sao.
Vì sao như thế hỡi em
Bởi anh thật tâm yêu người
Khi mà tình của anh không một lần dối gian
Mà sao em luôn đùa vui,
Chẳng cần biết anh đang buồn
Người nhẫn tâm quay gót theo tình nhân
Rồi khi anh muốn bước đi
Trái tim vùi chôn ân tình
Em quay về muốn anh cho một lời thứ tha
Giờ đây khi em nhận ra
Ở đời chỉ anh yêu người
Tình yêu anh dành cho em
Đã biết khóc rồi sao.