TRÍCH ĐOẠN KHẮC CHUNG HỘ TỐNG KIỆU HOA
LÝ CON SÁO
Nam: Sương…
Khuya rơi…
Lạnh nỗi niềm đơn côi…
Mình lặng ngồi… nơi đây
Nghe sương đêm nhỏ giọt … vào hồn
Sao.. dạ luống bồn chồn
Rồi mai này về nơi chốn…. xa
Ai xót thương cho một đài … hoa
Khắc Chung này yêu ai thiết tha
nghe đắng cay cháy trong hồn ta
NÓI
Nữ: kìa tướng quân, ngọn bạch lạp đã tàn phai mấy lượt
Sao bờ vai tướng quân còn ướt đẫm sương khuya
Nam: Bẩm Công Nương
Hạ thần không tài nào ngủ được
Sợ thú dữ rừng tòng nên thức để bảo vệ công nương
VĂN THIÊN TƯỜNG
Nữ: Khắc Chung…
Ơi…
Trên đồi núi cao
chập chùng
sương trắng mờ giăng
Đường về biên ải
còn mấy quan san
Sao chàng không giữ cho thân?
Vào trong bên bếp lửa hồng
Nam: Cảm tạ công nương
lo cho hạ thần
Nhưng thần không yên dạ
vì công nương
là lá ngọc cành vàng .
Nữ: Đường trường còn xa thẳm
mới tới Chiêm Bang
Lòng nào không thắt quặn đau
khi Khắc Chung khóe mắt lệ trào.
Đau xót nào hơn
làm người phu kiệu
Cắn răng cam chịu
tiễn người yêu
cất bước theo chồng
Nam: Cầu xin công nương
chớ có bận lòng
Được làm tên phu kiệu
vinh hạnh sau cùng hầu hạ công nương…
VỌNG CỔ CÂU 1
Nữ: Đèo Hải Vân sao mây giăng mù … mịt….
Vọng hướng Thăng Long hồn chìm trong cô tịch… hoang…. Tàn…
Tại sao Huyền Trân là công chúa cung vàng.
Mà không là một giai nhân nào khác, để cho thượng hoàng khỏi tác hợp lương duyên.
Thượng hoàng lại không nghe lời văn võ giáng khuyên, quyết đem Huyền Trân đổi lấy hai thành.
Em muốn hủy mình cho khỏi ô danh, nhưng nghỉ đến muôn dân nên không đành tử tiết…
XẾ XẢNG
Nam: CÔNG CHÚA….
Là một anh thư
Non sông tổ quốc làm đầu
Quên thân mình đáng mặt quần thoa
Nữ: Cay đắng xót xa
Những lời chàng mới nói ra
Là phận quần thoa
sao mãi bạc phần…..
Nam: Cả triều đình và thần dân
đều tri ngộ công nương
Riêng Khắc Chung xin chúc cho nàng
hạnh phúc bên người quyền quý cao sang
CÂU 2
Nữ: Là một công nương vô tài vô đức thiếp có ham chi ngôi hoàng hậu của Chiêm Thành
Thiếp như con chim non bị rời tổ xa cành…
Sẽ bị nhốt vào chiếc lồng son nạm ngọc, phó mặc cho người trêu chọc kiếp hồng nhan.
Nam: Xin Công nương đừng sầu thảm khóc than, Để cho Khắc Chung được lau lệ cho nàng
Nữ: Những giọt lệ như sương mai buổi sáng
Lau làm gì cũng chỉ một lần thôi…
ĐKLG
Nam: Đừng buồn Huyền Trân ơi.
Cho xót đau lòng thêm thôi
Ngày mai cuối nơi chân trời
Thương nhớ gì ..cũng đừng nên khóc
Nữ: Một lần này chia phôi
Bao đớn đau chảy theo miền xuôi
Lòng dặn lòng về nơi chốn xa xôi
Cam phận riêng mình hận tình cho một kiếp hoa
Nam: Đời nhiều nhiều phong ba
bão táp
Mưa sa
Sóng gió dập dùi
dập dùi đời hoa
Lời ước ngày qua
nàng cố mà quên
Nơi xứ người
nên giữ mình
phong ba còn gây bão bùng,
Nữ: Thiếp khóc chỉ một lần
Lau nước mắt quay đi
về nơi phương ấy
Gió mưa cam chịu
thôi còn gì đâu
Mặc bể dâu
cuốn bọt bèo trôi
ra biển khơi…
TRĂNG THU DẠ KHÚC
Nam: Tủi….
Cho số phận
Một đời hoa sao quá xót xa..
Dưới ánh trăng ngà
Công nương viết gì
Trông ai thơ thẩn
thơ thẩn dáng hoa
Nữ: Bài thơ khắc họa
lần này ra đi
Ngàn dặm nước non
cầu cho muôn dân
được mãi trường tồn
Đưa tay bút hạ
bài nước non ngàn dặm ra đi,…
VỌNG CỔ CÂU 5
Nam: Công nương hãy nhìn xem dưới chân núi xa xa là Châu ô và Châu Lý
Mà vua Chế Mân đã hiến dâng cho đẹp ý với … vua…. Trần…
Một cuộc hôn nhân vui vẻ cả quần thần
Chỉ có Khắc Chung mấy lần trả áo
Mất người yêu rồi đội mão nữa mà chi
Nữ: Nhưng thánh hoàng muốn người tiễn thiếp ra đi
cắc cớ làm chi đau lòng trang thục nữ.
Nam: Phận bề tôi chữ trung cần phải giữ
Nhưng trong thâm tâm ta đã xử tử ta rồi.
CÂU 6
Nam: Dưới mặt thành rộn rã kết pháo hoa vua Chế Mân đã ra ngoài nghênh tiếp
Nữ: Sao chàng quay lưng không thèm nhìn thiếp
Muộn mất rồi không còn kịp nữa Khắc Chung ơi
Thiếp muốn chàng đưa thiếp về thế giới xa xôi
cho hai ta muôn đời không ngăn cách.
Nam: Chúng mình làm tròn với muôn dân xã tắc cho hai non sông siết chặc thanh bình,
Nữ: Mối duyên lành của hai nước kết thân có pha máu hai trái tim đang nhỏ giọt
Nam: Từ đây chia cách hai đường Khắc Chung quay lại dặm trường đơn côi./.
HẾT