Đ.Thanh: Chí nam nhi…
Mộng tang bồng
Nay thôi đành vỡ tan
Còn đâu nữa mong đáp ơn san hà a há á ha
Lính: Cấp báo, cấp báo
Chốn Tốn trào Bàng Hồng sàm tấu , rằng Địch Gia qui thuận Thợn bang
Tống Nhơn Tôn không phân định ngay gian , bắt Địch mẫu giam cầm nơi nam thất
Đ.Thanh: Trời, Mẹ…..
Địch gia làm lỗi chi đâu cao xanh đành đoạn
Gieo ba đào tan tóc nơi triều cương
Mẹ già tóc trắng pha sương ngục tù lao khổ
Còn ta ở nơi Thợn trào an vui
Hiếu thân không tròn mẹ hiền sầu buồn
Cất tiếng kêu trời
A à a há ha ….
Mẹ…
Hỡi công nương Thợn trào
Thoại Ba nàng hiểu chăng
Nào đâu phải ta
Phụ vong nghĩa duyên
Cũng phải nào sắt đá nỡ quên đi ân tình phu thê á a a
Nhưng thân mẫu nguy nàn… ta đành lòng sao đành cách chia lứa đôi
Thoại Ba: Phò mã, phò mã ơi
CỐ LÃO MÀNH BẢN
Đ.Thanh: A kìa công nương
Thoại Ba: (THOẠI) Phò mã thật tệ
Sao nỡ để em một mình ngắm cảnh, bước độc hành chốn thượng uyển huê viên
Chàng lại ngồi u buồn thơ thẩn , mắt đăm đăm vọng hướng xa xăm, dường như chàng có tâm sự gì thì phải
Đ.Thanh: Xin chớ nên bận tâm ,
đâu có chi mà anh sầu buồn
Ta đang sống trong ái ân
Hỡi công nương yêu kiều gương nga
Mắt như sao rạng ngời khung trời
Ở bên nàng lòng anh không vấn vương khổ đau
Thoại Ba: Nghĩa ba sinh xin chàng đừng nên
Nói chi câu bông đùa cợt cười
Khiến em lòng càng thêm hổ ngươi
Vì hoa hèn đà đành trèo cao
Chàng yêu chiều tròn tình ước ao
Thanh hỡi Thanh em yêu mãi anh
Yến diên mau mau sắp bày
Chúng ta vui say phút này
Chúc con ta sau trưởng thành
Trí tài nào thua kém người cha
Đ.Thanh: Em nói chi vẩn vơ
THOẠI
Thoại Ba: Phò mã , đã bấy lâu vầy duyên gá nghĩa
Thiếp cùng chàng phỉ dạ tóc tơ
Ơn móc mưa thấm ướt nỗi mong chờ ,
Thiếp….thiếp có mang nay đà tròn nguyệt
MỘNG BƯỚM HOA
Đ.Thanh: Trời
Thoại Ba: Sao tướng công bâng khuâng mắt vọng trời xa
Hay thiếp…làm chi phật ý chàng
Hay chàng đã sớm quên lửa hương mặn nồng
Sao chẳng vui khi tường thiếp trổ thai nhi
Đ.Thanh: Công chúa ơi, lòng anh hạnh phúc vô ngần
Anh thề yêu em mãi trọn kiếp không thay lòng
Chung quỳnh tửu…kính dâng em đáp ơn sâu dày
Ta uống say đêm này… uống nữa đi em
Thoại Ba: Uống nữa đi phò mã
Đ.Thanh: Công nương… thôi nàng say quá rồi,
Để ta đưa nàng vào trong ngơi nghỉ
QUẬY XÌ
Đ.Thanh: Ôi trái ngang ….đời anh hùng
Thương mẫu thân Tống trào cùm gông lao lý
Ta phải đi đem binh phá Liêu bang chuộc tội từ thân khỏi nguy nan
Hỡi công nương nàng…nuôi con thơ chu toàn
Đầu tạ từ vì quằng vai hiếu ân
Mong sớm qui hồi trùng hoan tái lai
XUNG TRẬN
Thoại Ba: Địch Thanh, Địch Thanh…
Sao mi đành vong nghĩa bội ân
Thừa cơ ta lầm trong chén men
Đam tâm phủi đi bao hẹn ước
Lời xưa chẳng sai khó lòng biết ai giả chân
Địch Thanh….. Đ.Thanh: Công nương dằn tâm nén sầu bi
Địch Thanh phải nào quân sói lang
Tâm can biết sao cho vẹn vẻ
Đành ly cách nhau để đáp đền câu hiếu thân
Thoại Ba: Im đi
Chớ buông lời xảo ngôn nhàm tai
Nghĩa can thường chớ mong trùng phùng
Chỉ thương trẻ khi sản sanh
Cam phải cút vôi đời bơ vơ
Đ.Thanh: Oan trái thiên công bày ra chi…
Câu hiếu tình làm sao vuông tròn
HOÀNG MAI HẬN
Đ.Thanh: Xin công nương
hãy nén tâm cho tôi tỏ bày vì san hà đang biến nguy
tôi lãnh binh hùng tảo trừ giặc Liêu nơi chốn biên cương á a à à
Đường quan san lá lay cơ trời lạc đường Thợn quốc vầy duyên với công á a nương nàng
Nghĩa can thường mà ta há quên nước dân
Nào hay đâu lũ gian tâu gièm ta rằng phản quốc Tống hoàng hạ chiếu mẹ già ta khổ nguy
Cầm giam khảo tra ôi xót xa …
VỌNG CỔ
Thoại Ba: Trời ơi cao xanh ơi ông khéo bày chi cảnh tan điền thương hải
Để công nương ngày nay sầu tủi phận duyên… đầu
Những tưởng đâu bến sông ngân ô thước đã xây cầu
Để Ngưu Chức trùng phùng nhau một thưở
Ai có ngờ giờ trâm gãy bình tan
Thầm trách cho chàng chẳng sớm thổ lộ chuyện trái ngang
Để cho Thoại nữ phải lỡ làng đời má phấn
Ngày nở nhụy khai hoa thương trẻ thơ còn măng sữa
Mà sớm vội lìa cha biết bao thưở tương phùng
HỒNG CHÚC LỆ
Đ.Thanh: Đá vàng … ta khắc ghi
Vì trái ngang duyên mình ly cách
Cầu công nương… dùm thứ tha tội tình Địch Thanh
Xin để tôi ra trường sa… dẹp tan Liêu quốc xâm lấn
Đem chiến công chuộc tội từ thân
Ngày hoan ca khải tâu hoàng ân
Tôi sang rước công nương về để cho một nhà trùng phùng bên nhau
VỀ CỔ
Thoại Ba: Ôi cao đẹp biết bao tấm lòng người dũng tướng
Thiếp nào há đâu là nhi nữ thường tình
Thiếp tròn một đạo tào khang
Thay chàng quản dưỡng con khờ thành nhân
Đ.Thanh: Kính lời chúc thọ phụ vương
Nhờ người thông hiểu tội tình giùm tha
TIÊN TẶNG ÁO
Thoại Ba: Đường sa trường chàng nhớ
Cẩn tâm giáo gươm vô tình…
Giặc Liêu ngàn mưu lại thêm phép cao
Xin gắng ghi đừng quên
Như lâm nguy nàn biên thư nhạn đưa đến cho em
Thiếp hưng binh công phá Liêu bang
Vượt quan san cứu chồng bao đắng cay không lay má hồng
Đ.Thanh: Trường sa dù bao nguy nan chẳng than
Sanh tử nơi hoàng thiên
Thương cho mẹ già nơi lao tù lòng nôn nóng không an
Nếu mai sau qua hết binh đao thì ta xin thoái trào
Vui sống nơi sơn lâm với nàng
Thoại Ba: Cầu khẩn thiên công
Xót thương cho người ngay
Thoát qua nguy nàn để cho nước non bình yên khải hoàn
Đ.Thanh: (NÓI) Địch Thanh ta đề thương chiến mã quyết dẹp phá Liêu bang giữ trung tròn hiếu đạo
Tiến quân
Thoại Ba: (hát) Ánh thái đương đã tan…
bóng ai dần khuất sương chiều ướt đầm vai áo
lên yên kẻ chia bào kẻ tiễn đưa nghe hồn quặng đau xót xa như kim xé lòng
bụi tung bóng chinh y.. khuất xa mây ngàn lòng mong tin
TỐNG LIÊN CHI
1+Thoại Ba: Trời ban sai Võ Khúc
Hạ thế cứu dân nguy nàn
Dẹp tán Liêu trào
Phòng Tống thái an bình yên
Nào ngờ loài yêu quái vì thù xưa cũ
Phò Liêu chống ngăn mệnh trời
Đem yêu pháp nhiệm màu
Làm ám thiên địa hôn
Đầy trời sát khí Địch Thanh khổ nguy tận trung
Thoại Ba hay tin dữ
Đề binh giải vây cho chồng
Phép với phép tranh hùng
Kiếp số chúng sinh lầm than
Tà nào thắng chánh
Loài cường đồ yêu quái
Ngàn năm phí công luyện tu
Thanh đem chiến công về
Vẹn hiếu ân thần khang
Đẹp tình Thoại Ba phụng loan bá niên hiệp hòa