Chiều buồn nghiêng nắng
Biển vắng mênh mông lang thang mình ta
Mây trên cao bay khuất chân trời
Và theo gió cuốn trôi đi bao nhiêu mộng mơ
Ngày nào mình tình cờ quen nhau
Và đến bên nhau vui quên thời gian
Quên đi bao âu lo buồn đau
Với kiếp sống đọa đày
Anh ơi anh như con thuyền kia
Lênh đênh theo sóng nước ngoài khơi
Trôi đi trôi đi bao niềm đau đã vây kín trong lòng
Nếu đã có những lúc anh biết rằng
Dù đã ra đi nơi phương trời xa
Anh yêu ơi từng ngày nhớ anh
Trong trái tim em luôn mong anh quay về đây
Trở về lại trường học xưa
Lòng sao bỗng thấy thiết tha nhớ
Bao dĩ vãng ngây thơ của một thời dại khờ
Làm thơ yêu em nay khuất mờ
Giờ thì cuộc tình biệt tăm
Tìm đâu thấy những phút say đắm
Như trai gái yêu nhau dựa vào lòng thật gần
Ở trong khuôn viên xưa đôi ta đã ngồi
Chẳng còn như xưa đâu em ơi
Đã xa vời lắm rồi
Còn đây bao đơn côi
Khi chúng mình đã không thành đôi
Quanh đây im hơi kỷ niệm xưa sống trong tôi
Bỗng réo gọi tên người
Nhắc tới hình bóng ai
Giờ mãi mãi xa rồi
Lúc yêu anh cũng là khi người đi rất xa
Tôi không tin trái tim anh như giá lạnh
Tiếng yêu tôi trao bằng muôn lời ca
Mà như chẳng nghe nên tình tôi cứ mang
Theo trong thầm kín
Biết bao nhiêu nỗi niềm chưa được trao đến anh
Thâm tâm tôi đã khắc tên anh mất rồi
Thế nên tôi đây đành mang từ đây
Tình muôn kiếp không bao giờ em hiểu cho
Thì thôi đành thế
Bao năm qua tôi đã sống
Trong nỗi cô đơn người hỡi
Nàng là người đã đến cho tôi biết yêu thương
Đành sao từ đây người ơi người đã quên
Nơi đây có một người
Thầm yêu thầm nhớ một người
Tôi cầu mong ngày mai bình minh từ đây
Rồi sẽ có em
Khi nhân gian đã có thêm một vì sao
Ở trên trời cao
Không ai hay tôi đã mất đi
Vì sao trong con tim tôi đánh mất
Khi nhân gian đã có thêm một vì sao
Ở trên trời cao
Không ai hay ai thấy ở trong lòng tôi
Thêm ngôi sao băng lạnh giá
Vì ai
Chuyện tình ta tan vỡ ôi từ đây
Sẽ trôi theo tháng năm nhạt nhòa
Chuyện tình ta tan vỡ ôi từ đây
Tình xưa đớn đau một thời
Vẫn bước chân đêm từng đêm lệ sầu
Anh yêu hỡi cô đơn mình em buốt giá
Những đớn đau nay âm thầm
Riêng cho mình em thôi