Thu Quyến Rũ Ngọc Bảo 
Anh mong chờ mùa Thu 
Trời đất kia ngả mầu anh lơ 
Đàn bướm kia đùa vui trên muôn hoa 
Bên những bông hồng đẹp inh. 
Anh mong chờ mùa Thu 
Dìu thế nhân dần vào chốn Thiên Thai 
Và cánh chim ngập ngừng không muốn bay 
Mùa Thu quyến rũ Anh rồi. 
Mây bay về đây cuối trời 
Mưa rơi làm rụng lá vàng 
Duyên ta từ đây lỡ làng 
Còn đâu những chiều 
Dệt cung đàn yêu. 
Thu nay vì đâu tiếc nhiều 
Thu nay vì đâu nhớ nhiều 
Đêm đêm nhìn cây trút lá 
Lòng thấy rộn ràng 
Ngỡ bóng ai về. 
Anh mong chờ mùa Thu 
Tà áo anh nào về với giấc mơ 
Mầu áo anh là mầu Anh trót yêu 
Người mơ không đến bao giờ. 
Anh mong chờ mùa Thu 
Dìu thế nhân dần vào chốn Thiên Thai 
Và cánh chim ngập ngừng không muốn bay 
Mùa Thu quyến rũ Anh rồi. 
Mây bay về đây cuối trời 
Mưa rơi làm rụng lá vàng 
Duyên ta từ đây lỡ làng 
Còn đâu những chiều 
Dệt cung đàn yêu. 
Thu nay vì đâu tiếc nhiều 
Thu nay vì đâu nhớ nhiều 
Đêm đêm nhìn cây trút lá 
Lòng thấy rộn ràng 
Ngỡ bóng ai về. 
Anh mong chờ mùa Thu 
Tà áo anh nào về với giấc mơ 
Mầu áo anh là mầu Anh trót yêu 
Người mơ không đến bao giờ.