HORANG SULWOGA
(LAM NGUYỆT QUANG)
Upbeat Triển Chiêu
Như sơn lâm giương đôi hàm
hung hăng vươn lên xé toạc bầu trời
Như chim phương xa loạn lạc
bay đi tìm nơi trú thân, ẩn mình
Như hay tin có chuyện
chẳng hay từ nơi xa, cún con gầm gừ
Thoáng một chớp kinh hồng,
cả thế gian đổi thay
Đêm đen bao la nhẹ nhàng
dang tay ôm cơn gió đông vào lòng
Sao băng xuyên qua
họa tạc lên đêm đông
như bức tranh nhiệm màu
Nhân gian lâu nay
nhộn nhịp sao nay
chôn trong bóng đêm lạnh lùng
Cất lên tiếng lòng,
nhẹ nâng chén say một đêm
Người đừng đi xa, âu yếm nay chẳng còn
Cánh hoa rơi,
rơi bấy nhiêu chẳng bằng ngày chờ tháng mong
Bản nhạc vang lên, lòng ôm hoài suy tư
Bấy nhiêu sao cũng không bằng lệ ta rớt xuống
Từng dòng kí ức theo ánh lam nguyệt trôi suốt kiếp
Đặt bàn tay như thấu hết muôn vạn điều
Ngược dòng nước mắt, hãy đến bên cạnh ta suốt kiếp
Đặt nụ hôn lên trái tim đã đang dần tàn phai
Nguyệt lam sáng chiếu nơi trái tim buồn vương suốt kiếp
Đặt tình ta trôi xuống theo dòng lệ người
Biển lặng nỗi nhớ, trăng nỡ soi sầu thương suốt kiếp
Tựa tình ta đang cách xa thêm như bản “thủy nguyệt” ca
Như sơn lâm giương đôi hàm
hung hăng vươn lên xé toạc bầu trời
Như chim phương xa loạn lạc
bay đi tìm nơi trú thân, ẩn mình
Như hay tin có chuyện
chẳng hay từ nơi xa, cún con gầm gừ
Thoáng một chớp kinh hồng,
cả thế gian đổi thay
Xuôi theo đêm đen,
hòa vào đại dương ta ngân khúc ca đượm buồn
Mây giăng trong đêm
nhẹ nhàng trôi trôi hôn lên ánh trăng diệu vời
Không gian mênh mông,
ai hiểu tận sâu trong câu hát ta là gì?
Đắm say với mây trời, nào đã tới bình minh
Người là trăng treo, trăng hóa nên bóng người
Chút suy tư như ánh trăng cũng mập mờ rồi biến tan
Người là tương tư, là nỗi buồn trong ta
Tấu lên một khúc ca từ bi thương chắp vá…
Từng dòng kí ức theo ánh lam nguyệt trôi suốt kiếp
Đặt bàn tay như thấu hết muôn vạn điều
Ngược dòng nước mắt, hãy đến bên cạnh ta suốt kiếp
Đặt nụ hôn lên trái tim đã đang dần tàn phai
Nguyệt lam sáng chiếu nơi trái tim buồn vương suốt kiếp
Đặt tình ta trôi xuống theo dòng lệ người
Biển lặng nỗi nhớ, trăng nỡ soi sầu thương suốt kiếp
Tựa tình ta đang cách xa thêm như bản “thủy nguyệt” ca
Là dòng nước xiết, ai sẽ đi cùng ta suốt kiếp
Vượt trời xanh, băng qua núi non điệp trùng
Là ngàn bóng tối, sao nỡ ôm tình ta suốt kiếp
Là tình yêu như ánh trăng soi trong đêm bình yên
Là trận sóng lớn, ai nắm tay cùng ta suốt kiếp
Vượt đại dương đến nơi gọi là chân trời
Biển trời vẫn thế, vẫn cứ ôm buồn thương suốt kiếp
“Thủy Nguyệt” ca đang cất lên như thay lời của người đi
Trời gảy nên “Phong luyến ca” ngay trong chiều hoàng hôn
“Thủy Nguyệt” ca đang cất lên như thay lời người đi.