Nguyệt Cô: Hấp thụ thiên nhiên thiên linh khí
Đắc thỏa quần trong xuất trần gian
Xác hồ ly tu luyện thành người
Thiết xưng hiệu: Nguyệt Cô chữ gạch
Ha ha ha ha….
HA HA HA HA….
Nhờ ngọc báu ẩn thân kết tụ
Xuất nguyên hình chẳng khác tiên nga
Nhìn trần gian đủ sắc khanh hồng
Thật cảm mến thiên nhiên cảnh vật
TÌNH NHI NỮ
Màn đêm,
sương gió lạnh lùng
Vầng trăng xế,
đêm vắng mờ soi gối chăn
Tình riêng đã mang
Ngoài kia sương tan
Tháng ngày
Ngồi lặng đếm thời gian
Duyên ta mai mốt đi về đâu
Tâm tư vương vấn mối tơ sầu
Bèo trôi,
trên sóng dật dờ
Sầu duyên kiếp
Sao thấy dường như giấc mơ
Tình riêng đã mang
Ngoài kia sương tan
Tháng ngày
Sầu mộng chốn rừng hoang
THOẠI
Ơ kìa! Có bóng người lạc nẻo
Ta mau kiếp ẩn mình
Võ Tam Tư: Ủa lạ này
Ta lạc nẻo vừa nghe tiếng hát
Giọng nỉ non dường khách má hồng
Đến đây rồi bặt tiếng lạ không
Mà trời đã màn đêm sương xuống lạnh
Có ai ở đây không?
Có ai ở đây không…?
Xin cho tôi hỏi thăm nào?
Nguyệt Cô: Không có ai ở đây hết á
Võ Tam Tư: Ồ ồ ồ…
Không có ai tại sao lại có tiếng trả lời?
Nguyệt Cô: Ấy chết, ta vô ý quá…
Nay để lộ dạng hình
Ơ kìa, có thể ông này là quan tước triều đình
Xem lẫm liệt, hoàng mâu khẳng khái
Võ Tam Tư: Tiếng ai thỏ thẻ thì thầm có phải?
Xin cho phép bổn quan diện kiến được không?
Nguyệt Cô: Dạ, tiện thiếp xin ra mắt quý quan
Vì chậm trễ tiếp nghênh
Xin thứ lỗi…
Võ Tam Tư: Ồ đẹp quá!
Ta đã lạc tới bồng lai tiên cảnh
Ơ…người là ai?
Có phải tiên nga…?
Nguyệt Cô: Dạ không!
Kính bẩm quý quan
Thiếp là tiên môn đệ tử
Theo thầy học đạo bấy lâu
Thần thông biến hóa nhiệm mầu
Thuật pháp hô phong hoán võ
Võ Tam Tư: Nàng là tiên môn đệ tử à?
May mắn quá
Ta lại được gặp tiên môn đệ tử
Ắt Châu trào hưng vận diệt Đường
Thưa tiên nương
Tôi tự giới thiệu
Tôi đây là ngự đệ Châu trào
Ngã tánh Võ Tam Tư danh tướng.
Nguyệt Cô: Dạ, ngu thiếp cam thất lễ
Xin đê đầu ra mắt cao quan
Võ Tam Tư: Miễn lễ, miễn lễ
Bất tri vô tội
Nguyệt Cô: Dạ bẩm Ngự đệ
Do hà cử đại binh hùng
Lập mã hoàng mâu khẳng khái
Phải nghịch chiến chẳng ra biên ải
Lại rừng sâu núi hiểm sơn khê?
Võ Tam Tư: Vì thất trận thua binh bại nhục thảm thê
Lại lạc nẻo đường về không định hướng
Tiên nương ơi
Nếu có phải trang cân quốc đem tài trợ Võ diệt Đường
Dầu non tiên cũng thủy thổ quốc vương
Ta sẽ giúp đỡ trên đường lập nghiệp
Nguyệt Cô: Dạ bẩm Ngự đệ
Tuy thiếp đây phận gái bì trang hào kiệt
Nhưng hiềm vì phận bạc cô đơn
Lệnh chiến chinh dạ thiếp chẳng sờn
Công danh ấy, ai đâu thừa hưởng?
Võ Tam Tư: Thì là chồng, là con, là cha, là mẹ chứ ai?
Nguyệt Cô: Ơ…nhưng mà thiếp sống trong lặng lẽ
Thân cô độc lạnh lùng.
Võ Tam Tư: sống trong lặng lẽ
Thân cô độc lạnh lùng?
Tiên nương ơi
Có phải chăng kiếp thuyền quyên ngộ khách anh hùng
Đây sẵn dạ…
Nghênh hôn giá thú.
Nguyệt Cô: Ngự đệ
Ngài nói thật
Hay nhạo báng cười chê?
TÂM SỰ ĐƯỜNG TĂNG
Võ Tam Tư: Hỡi nàng tiên đã yêu nên ta thật tâm
Thề nguyền chung thủy với ai ta không hề phai
Ôi bao lưu luyến ta thấy vui trong lòng
Tiên nương hãy tin lời ta
Nguyệt Cô:Nghe ai tỏ phân nguồn cơn
Xin…chớ đem đến tình yêu…
Lụy trần nhiều gian khổ ôi kiếp hoa u buồn
Xin…chớ trêu đùa chi
Võ Tam Tư: Thật tâm của ta
Nàng ơi chẳng tin?
Ta đây đã yêu thề chẳng phai
Hỡi nàng tiên hãy tin bao lời ta
Trời già cao xanh chứng minh Tam Tư thề đây
Trọn đời nguyền yêu đó nếu như ta thay lòng
Gươm thiêng giết ta không toàn thây
Nguyệt Cô: thoáng vừa nghe cảm thương trang hùng anh
Chàng lòng thành đã mến đã yêu ta thật sao?
Ta đây cảm mến trông dáng ai anh hùng
Tim ta xuyến xao lòng yêu…
Chàng ơi hỡi anh
Lòng em đã thương
Trao duyên bách niên cùng với ai
Thiếp nguyện yêu thủy chung bên chàng thôi
Trời già thương xót chứng minh cho câu thề son
Mai sau phụ vong đó con chẳng trọn phu tùng
Thân con sẽ không thành nhân…
Võ Tam Tư: Trao duyên yến oanh cùng ai
Trăm năm bách niên hòa đôi
Nhìn nàng hồn xao xuyến như giấc mơ thiên đàng
Tiên nương đến đây gần ta
PHU THÊ TƯƠNG MẠ
Đó không tin, đây nguyện xin thề câu giai ngẫu bất kỳ tri ngộ
Nguyệt Cô: Dạ đó lòng đây thổ lộ tâm tình khắc cốt ghi tâm
Lời ước giao là nghĩa trăm năm
Xin một lạy trao thân gửi phận
Võ Tam Tư: Tiên nương nàng ơi cô bé xinh xinh
Khiến cho ta dường ngây ngất hồn băng
Nàng từ đâu đến đây
Cùng ta se duyên tình
Nghĩa ba sinh mình nên vợ chồng
Nguyệt Cô: Tam Tư chàng ơi oanh yến chung đôi
Gió xuân sang ngàn hoa nở đùa vui
Kìa là con bướm bay
Mừng vui cho đôi mình
Võ Tam Tư - Nguyệt Cô đẹp tình
Võ Tam Tư: Ôi thương làm sao đôi má xinh xinh
dáng thanh thanh mày liễu mắt vì sao
Nguyệt Cô: Chàng ơi đến đây Cùng nhau ta giao thề
Song ca: Yến oanh se tình duyên mặn nồng.