Ta mượn chân trời xa, vầng trăng còn trôi lửng lơ chưa chịu rơi 
Đem về treo ngược lên từng trằn trọc lả lơi 
Còn nhớ ngày xưa chẳng từ mạng sống trao đến người 
Dành hết hoen sầu hoán đổi bao làn hơi ấm len tới 
Chi bằng thêm vạn năm tình ta vẫn luôn đong đầy 
Cho thời gian ngừng trôi, đừng biệt ly tháng ngày 
Một tiếng cười trong phút này, một đắng cay giãi bày 
Hoàn trả ơn nợ, dây dưa ta chọn lấy 
Người hay chăng có linh hồn chứa chan 
Dấn thân vào đắm say 
Mặc con tim ấy yêu hận nát tan 
Cũng chưa từng nỡ bay 
Và hay chăng ánh mắt còn đâu đây 
Là dao găm xương máu đêm ngày 
Là kiếp, tàn khốc, số trời, đã ban 
Bằng không thêm vạn năm tình ta vẫn luôn đong đầy 
Thời gian xin ngừng trôi, đừng biệt ly tháng ngày 
Một tiếng cười trong phút này, một đắng cay giãi bày 
Hoàn trả ơn nợ, dây dưa ta chọn lấy 
Người hay chăng có linh hồn chứa chan 
Dấn thân vào đắm say 
Mặc con tim ấy yêu hận oán than 
Cũng chưa từng nỡ bay 
Và hay chăng ánh mắt, còn đâu đây 
Là dao găm, xương máu đêm ngày 
Là kiếp nạn mãi hợp tan 
Đồng hoang vu cuốn xoay ngàn nhớ thương 
Biết bao mùa chẳng ngơi 
Lại mơ ta sẽ vai kề gió sương 
Đến khi tâm hồn thảnh thơi 
Từ đêm khuya buốt giá tràn muôn nơi 
Lòng in sâu giây phút hoa ngời 
Mà lấy tình cảm vỗ về vấn vương 
Dừng bước trước khi, tro tàn, tả tơi