[Nam:] Chiều về
trên sông nước
quê hương Cần Thơ
Đang chờ ai
phải chăng
nắng chiều trải lối
Người yêu ơi
em ở phương nào.
[Nữ:] Ai thở than
nghe não lòng
Nếu tâm đồng
thì đừng lo
Tây Đô
chúng ta trông chiều…
[Nam:] Chiều ơi
chiều ngả về tây
chiều có hay Tây Đô
mang nhiều nắng ấm…
Chiều ở trên cao
sao chiều xuống chậm
ta ở nơi đây
ta đợi mãi…
…ban…
…chiều…
Nắng chiều vàng hoe
trải nhẹ bến Ninh Kiều.
Ta đợi chiều
như con đợi mẹ
Ta đợi chiều
như nắng hạ đợi chờ mưa.
[Nữ:] Sao chưa thấy
người đợi bến sông xưa
để buổi đón đưa
được vừa lòng thỏa dạ.
[Nam:] Mà chỉ thấy
chiều lơ lửng chín tầng mây
Gió hây hây
chiều Tây Đô ngả bóng…
[Nữ:] Văng vẳng tiếng của ai
từ bên tai than thở
đang chờ đợi chiều
đứng giữa Tây Đô.
Chiều đẹp mộng mơ
chiều nên thơ nên điệu
chiều tội tình chi
mà đổ lỗi cho chiều.
Người đợi chờ ai
trên bến Ninh Kiều.
[Nam:] Ta đợi chờ chiều
nhưng chiều xuống chậm
nên lòng than thầm
tự trách mà thôi.
[Nữ:] Người anh đợi
có phải là em
hay còn bận vấn vương
với cô nào khác nữa.
Chưa chịu nói ra
mà còn ngần ngại
chiều không kéo dài
chiều sẽ vào đêm…
LÝ QUA CẦU:
[Nữ:] Cần Thơ qua bắc nay không còn
bao con đò
du khách đến nơi đây
lướt gió tung mây.
[Nam:] Chiều về Tây Đô
xưa Cầm Thi nay bến Ninh Kiều.
Thuyền ghe chen chúc
nổi trôi dòng sông xanh thắm.
Ai đến
viếng thăm Cần Thơ
chiều buông
trải nắng hanh vàng.
VỌNG CỔ: Câu 5
[Nữ:] Chiều xuống Tây Đô
chiều vô phố thị
chiều đi muôn vạn
nẻo đường đất nước…
Ngỏ trước vườn sau
chiều vào khắp chốn
chiều vốn của hai ta
chờ đợi đã…
…bao…
…ngày…
Đó với đây
muôn dặm đường dài.
[Nam:] Đến Tây Đô
tìm người trong mộng
hẹn một chiều
trên sông nước Cầm Thi.
[Nữ:] Anh nghĩ gì
khi em không phải là mỹ nhân
mà chỉ là cô gái quê
suốt đời lam lũ.
Bến cũ vườn xưa
nắng mưa dầu dãi
ngày lại tháng qua
sống cảnh cơ hàn.
CÂU 6:
[Nam:] Anh không phải là người
phụ khó tham sang
Anh cũng đã sống
kiếp giang hồ lang bạt.
Ba mươi năm rồi
lưu lạc tha phương
nay trở lại quê hương
một chiều hò hẹn.
[Nữ:] Anh có quen không
Tây đô nhiều thơ mộng
Nhưng lòng người
thì chân chất hiền lương.
Khi thương rồi
chẳng ngại ngùng chi
Chiều khuất dạng
vẫn bền lòng chung thủy.
[Nam:] Chiều dẫu có đi
Tây Đô còn đó
sông nước Cầm Thi
trăng tỏ rạng ngời.
[Nữ:] Lời trao lời
tay lại trong tay
trên lối nhỏ
đang cùng ai sánh bước.
[Nam:] Màn đêm
phủ bến Ninh Kiều
Nhớ người yêu nhỏ
nhớ chiều Tây Đô./.