menu-iconlogo
logo

So Với Việc Sợ Em Từ Chối Thì Anh Sợ Để Mất Em Hơn

logo
Letras
Chờ đợi đến bao giờ

Nhoè lệ sầu trên mi vì chờ đợi đến bao giờ

Mới có thể quên đi khi tình chẳng nguôi ngoai kỷ niệm chẳng phôi phai nặng nề cả đôi vai

Hẹn gặp lại em vào một ngày

Một ngày không yêu em như thế

Một ngày đủ can đảm nhưng không phải hôm nay

Ah anh cũng chỉ là người bình thường

Mọi chuyện anh muốn quên đi dù điều ấy sẽ làm mình buồn

Nếu ưu phiền có thể đóng gói mình nhanh

Thì bây giờ chẳng phải sống với những mặc cảm đang kiểm soát anh và

No đâu phải quên là quên

Anh còn nhớ như in thời gian khi còn bên cạnh em

Từng khoảng trời mây đen kéo tới như báo hiệu chấm dứt thời hạn

Đối với anh em là thế giới còn đối với em anh là người bạn

Bầu trời đêm bật khóc anh thẫn thờ một lúc

Anh chỉ muốn làm người đi qua đời em vì tình yêu thường biến ta thật ngốc

Lần cuối em chào tạm biệt rồi bỏ anh cùng với đêm hôm

So với việc sợ em từ chối thì anh sợ để mất em hơn oh

Nếu có thể quay ngược thời gian I hope to be back

Như hạt mưa chẳng rơi khi trời ngột ngạt và bí bách

Như đường kia chẳng có đường ra nhưng anh cố đi vào

Quên thì dễ dàng thôi nhưng chẳng biết là khi nào

Cố rồi sẽ gần em khi đông gần em ở nơi bắt đầu

Dù cùng thấy chung một bầu trời nhưng chưa từng nhìn vào mắt nhau

Gió kia mang bao nhiêu tương tư bủa vây

Khó ai yêu rồi lại đổi thay

Mưa rơi vội vàng buông

Đớn đau lại càng thương

Tình yêu chẳng thể nào bắt ép

Nơi thế gian vốn dĩ đã chật hẹp

Rồi trái tim của anh hoá sắt thép

Sau bao nhiêu lần buồn giờ chai sần với nỗi đau

Tình yêu chẳng thể nào bắt ép

Nơi thế gian vốn dĩ đã chật hẹp

Rồi trái tim của anh hoá sắt thép

Thôi vô tình gặp nhau rồi đau cả một đời