Chiều buông theo gió mây ngàn, nhìn người ra đi phũ phàng
Từng bước anh xa rời theo bóng ai vội vàng
Là do duyên kiếp cơ hàn để rồi duyên ta vỡ tan
Thương tiếc cho mình mất đi cả trời bình minh
Phận duyên cay đắng ới a thôi đành nhìn anh khuất xa
Vết thương này sâu lắm nhưng sẽ phai dần và
Giờ này anh đang rất vui hay mi lệ cay rớt rơi
Nếu mai này đau xin anh trở về đây bên em
Nhớ nụ cười của người không thương trong vô vọng
Cố ngăn hàng mi thôi đừng trông ngóng
Thế mà nào ngờ giờ em vẫn yêu thương anh vô bờ
Ngỡ duyên bền lâu trách thân quá khờ
Biết chắc nỗi nhớ chỉ mang đớn đau bên trong cơn mộng
Khóc cho tình phai ai ngồi lẻ bóng
Có chút tiếc nuối vì lời hứa xưa không như mơ mộng
Đắng cay nhìn theo anh tan nát lòng
Tình yêu như 1 chất gây hại
Sao ta cứ mãi tin theo 1 cách ngây dại
Hoa hồng đỏ ta biết mang đầy gai
Vẫn cố tiếp cận chỉ để thêm trầy tay
Thương người điêu ngoa, A nhận bao dối trá
Dung nhan nàng kiêu sa, giờ đây đã thối hoá
Dòng người vội vã, kỷ niệm cứ phôi pha
Vì người ko thương ta mà để thanh xuân này trôi qa
Để đợi người về, tái ngộ mối duyên đôi
Hẹn rồi lại thề sao còn mỗi riêng tôi
Ta từng mặc kệ đứng nhìn con thuyền trôi
Muốn giữ nhưng ko thể, ta đâu có quyền nói
Thôi thôi em ơi đừng đứng nữa ngay góc tối đó
Dù trời chưa dứt con mưa, a vẫn đợi e ngay ở lối nhỏ
Thương 1 người làm sao mà chối bỏ
Cứ để niềm đau mình a đánh đổi cho
Phận duyên cay đắng ới a thôi đành nhìn anh khuất xa
Vết thương này sâu lắm nhưng sẽ phai dần và
Giờ này anh đang rất vui hay mi lệ cay rớt rơi
Nếu mai này đau xin anh trở về đây bên em
Nhớ nụ cười của người không thương trong vô vọng
Cố ngăn hàng mi thôi đừng trông ngóng
Thế mà nào ngờ giờ em vẫn yêu thương anh vô bờ
Ngỡ duyên bền lâu trách thân quá khờ
Biết chắc nỗi nhớ chỉ mang đớn đau bên trong cơn mộng
Khóc cho tình phai ai ngồi lẻ bóng
Có chút tiếc nuối vì lời hứa xưa không như mơ mộng
Đắng cay nhìn theo anh tan nát lòng
Vậy là giờ anh bước bên ai rồi
Nơi đây mây mù kín lối
Áng mây trôi theo người quên đi tình tôi
Phai dấu đi bao câu thề nay có ai đưa anh về
Đắng cay tình này khi người xa mãi .
Nhớ nụ cười của người không thương trong vô vọng
Cố ngăn hàng mi thôi đừng trông ngóng
Thế mà nào ngờ giờ em vẫn yêu thương anh vô bờ
Ngỡ duyên bền lâu trách thân quá khờ
Biết chắc nỗi nhớ chỉ mang đớn đau bên trong cơn mộng
Khóc cho tình phai ai ngồi lẻ bóng
Có chút tiếc nuối vì lời hứa xưa không như mơ mộng
Đắng cay nhìn theo anh tan nát lòng