Cạn men say ngà vấn vương
Màn đêm thấu đoạn trường
Người đã quên kẻ nhớ thương
Người duyên mới ngát hương
Ngày tháng ấy chóng qua đi
Ngỡ muôn kiếp nhưng nay ly biệt
Như là viên đá rơi giữa dòng nước sâu
Dù cho trời cao xanh biếc xanh
Thế nhưng trong lòng mưa
Có phải chăng, còn nhớ bóng hình xưa
Từng qua ngàn cơn đau thấu xương
Chẳng để cho nước mắt tuôn
Cớ sao lại rơi vì một người
Cạn men say ngà vấn vương
Màn đêm thấu đoạn trường
Người đã quên kẻ nhớ thương
Người duyên mới ngát hương
Ngày tháng ấy chóng qua đi
Ngỡ muôn kiếp nhưng nay ly biệt
Như là viên đá rơi giữa dòng nước sâu
Một đời ta cô liêu chẳng mong gì hơn
Người yên vui nhanh quên
Tháng năm nguyệt hoa
Vậy mà khi nghe tin
Người bên người ta
Lòng ta như cơn đau thắt lên từng cơn
Phải chăng mây trên cao
Vẫn đang lẻ loi
Cùng ta ngao du
Đi khắp nơi dạo chơi
Nguyện chùn bước
Dấu chân nơi hồng trần
Dù cho trời cao xanh biếc xanh
Thế nhưng trong lòng mưa
Có phải chăng, còn nhớ bóng hình xưa
Từng qua ngàn cơn đau thấu xương
Chẳng để cho nước mắt tuôn
Cớ sao lại rơi vì một người
Cạn men say ngà vấn vương
Màn đêm thấu đoạn trường
Người đã quên kẻ nhớ thương
Người duyên mới ngát hương
Ngày tháng ấy chóng qua đi
Ngỡ muôn kiếp nhưng nay ly biệt
Như là viên đá rơi giữa dòng nước sâu
Một đời ta cô liêu chẳng mong gì hơn
Người yên vui nhanh quên
Tháng năm nguyệt hoa
Vậy mà khi nghe tin
Người bên người ta
Lòng ta như cơn đau thắt lên từng cơn
Phải chăng mây trên cao
Vẫn đang lẻ loi
Cùng ta ngao du
Đi khắp nơi dạo chơi
Nguyện chùn bước
Dấu chân nơi hồng trần
Dù cho trời cao xanh biếc xanh
Thế nhưng trong lòng mưa
Có phải chăng, còn nhớ bóng hình xưa
Từng qua ngàn cơn đau thấu xương
Chẳng để cho nước mắt tuôn
Cớ sao lại rơi vì một người